Đổng Ngạc Ngạc cố gắng ngủ tiếp nhưng mà... cái bụng cứ đánh trống khiến cô không tài nào ngủ được. Khó chịu bật người dậy, cô vào phòng làm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo.
Cô vì lời dặn của Tử Hạ mà bịt kín mặt, không dám để lộ sơ hở nào. Nhìn cô hiện tại giống như một tên ăn trộm rất khả nghi.
Vội bước xuống chung cư, Đổng Ngạc Ngạc ngó qua ngó lại xem có ai nhìn thấy cô không? Haizzz...dính phải tin đồn thật là khổ. Cuộc sống tự do tự tại của cô đột nhiên trở nên lén lút như một kẻ phạm pháp. Tất cả là tại Lăng Tư Duệ. Nếu biết trước ngay từ đầu hắn xui xẻo như vậy thì cô đã không cứu hắn.
Aissss... cô đi bộ đến siêu thị nhỏ gần chung cư. Bước vào siêu thị, người ta nhìn cô chằm chằm như thể nhìn thấy người ngoài hành tinh. Cô chán nản cụp mắt xuống, không dám nhìn lên. Mọi người đâu cần nhìn cô bằng ánh mắt như vậy, vốn dĩ cô là người bình thường mà.
Bước đến mua một vài gói mì rẻ tiền, cô cầm túi mì rời đi. Bước chân không nhanh không chậm của cô lại bất cẩn va vào một người.
- A... tôi xin lỗi. _ cô cúi đầu nhặt những gói mì bị rơi ra, gương mặt hiện lên tia áy náy.
Người bị cô va vào không có phản ứng, nhìn cô ngây ngốc. Không phải anh ta nhìn thấy mặt cô rồi chứ?
Đổng Ngạc Ngạc chỉnh lại khăn bịt mặt, co chân chuồn đi thì âm thanh của người đó vang lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119172/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.