Lăng Tư Duệ đột ngột buông Đổng Ngạc Ngạc ra khiến cô té xuống đất.
A... Au... Đáng ghét. Cái tên atula này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Đau chết mông cô rồi.
Đổng Ngạc Ngạc vừa xoa xoa mông, vừa ai oán nhìn Lăng Tư Duệ:
- Anh có biết nhẹ nhàng với phụ nữ không vậy? A...đau chết tôi.
Lăng Tư Duệ vẫn dửng dưng trước nỗi đau của cô:
- Là cô kêu tôi buông ra.
- Anh...
Đúng thật là cô kêu như vậy. Nhưng cô không nghĩ anh ta lại nhẫn tâm để một nữ nhân xinh đẹp như cô té xuống đất.
Lúc này, Tống Nhất Hàn cũng vừa đuổi kịp.
- Đổng Ngạc Ngạc, cô không sao chứ?
Đổng Ngạc Ngạc nghe giọng nói của Tống Nhất Hàn, có chút buồn bực:
- Không thấy tôi bị té hay sao mà còn hỏi. Mau kéo tôi dậy.
Cô đưa tay với với.
Tống Nhất Hàn chưa kịp chạm vào tay cô thì một bàn tay khác đã kéo cô lên.
Lăng Tư Duệ đưa tay ra kéo tay Đổng Ngạc Ngạc, gương mặt vẫn lạnh nhạt, không biểu lộ chút cảm xúc.
Đổng Ngạc Ngạc trước hành động của hắn, trố mắt kinh ngạc. Không phải chứ? Hắn lại giúp cô một lần nữa.
À... mà khoan... không phải... không phải.... hắn chính là dùng chiêu vừa đánh vừa xoa.
Tống Nhất Hàn nhìn thấy tay mình đặt ở khoảng không, đen mặt nhìn Lăng Tư Duệ:
- Lăng Tư Duệ, rốt cuộc anh có ý gì?
Lăng Tư Duệ buông tay ra khỏi Đổng Ngạc Ngạc, gương mặt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119148/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.