Đổng Ngạc Ngạc bối rối, vội cúi xuống nhặt những mảnh vỡ trên mặt thảm.
Lăng Tư Duệ không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn cô. Hắn xem như chưa có gì xảy ra.
Tống Nhất Hàn lúc này vội vàng đi lại chỗ Đổng Ngạc Ngạc, anh quên thân phận của mình là một thiếu gia, cúi người xuống nhặt giúp cô. Gương mặt còn tỏ ra bực bội:
- Đừng có đụng tay vào. Để tôi.
Đổng Ngạc Ngạc trước hành động của anh thoáng giật mình. Cô nhíu mày:
- Đây là việc của tôi. Anh làm gì vậy? Mau đứng lên.
Tống Nhất Hàn cương quyết không nghe, anh ta cứng đầu nhặt giúp cô những mảnh vỡ.
Tô Điềm Hinh nhìn hành động của Tống Nhất Hàn, gương mặt tỏ vẻ không cam tâm. Gì chứ? Cô ta chỉ là một phục vụ thôi mà. Có cần phải cúi người nhặt giúp cô ta như vậy không? Nói đúng ra là Tô Điềm Hinh đang ghen tỵ với Đổng Ngạc Ngạc.
Chủ nhân của buổi tiệc hôm nay là cô mà. Tại sao chỉ vì hành động của con nhỏ phục vụ kia mà mọi ánh mắt đều đổ dồn vào đó chứ?
Tô Điềm Hinh hừ lạnh, tỏ vẻ khó chịu:
- Wiliam Vill phục vụ khách hàng như vậy sao? Uổng công tôi tin tưởng các người?
Khả Nhan một bên ra sức cúi đầu nhận lỗi:
- Tô tiểu thư, chúng tôi thực xin lỗi. Sự cố này là do tôi quản người không nghiêm.
- Xin lỗi? Các người nghĩ xin lỗi là xong sao?
Quay sang Đổng Ngạc Ngạc, Tô Điềm Hinh lạnh giọng:
- Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119147/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.