Chiến Khuynh Thành chỉ cảm thấy người phụ nữ trước mắt hoang đường đến cực điểm, hắn nói ra lời như vậy khi nào?
Hôm nay Vinh hoàng hậu thật sự thất thố, vào cung đã nhiều năm như vậy, bà ta chưa bao giờ như thế này.
Nếu sớm biết rằng nhóc con lúc trước sẽ càng lớn càng có mị lực, gương mặt kia dáng người kia sẽ trở nên mê người như thế, khi đó, bà ta không nên cự tuyệt hắn!
“A Cửu, ngươi quên rồi sao? Lúc đó ngươi vẫn còn là một đứa trẻ bốn năm tuổi, ban đêm ngươi phát sốt, Thái hậu nương nương lại bị bệnh, là bổn cung đã chăm sóc ngươi một đêm.”
“Đêm đó ngươi ôm bổn cung, muốn bổn cung mang ngươi rời đi, ngươi nói ngươi không muốn đợi ở nơi này, chỉ là lúc đó…..”
Hiện tại Hoàng hậu thật sự hối hận đến mức ruột gan phát đau, bà ta làm sao mà biết được, nhóc con lúc trước, vậy mà bây giờ lại trở thành Nhiếp Chính Vương quyền khuynh thiên hạ lại còn là đệ nhất mỹ nam?
Sắc mặt Chiến Khuynh Thành bình tĩnh như nước, không nói đến việc hắn đối với chuyện này không có ấn tượng gì, cho dù chuyện này thật sự có xảy ra, thì lời nói của một đứa trẻ bốn tuổi trong lúc ốm đau có thể coi là thật được sao?
“A Cửu……”
“Đó cũng chẳng qua là đem hoàng hậu nhận lầm thành mẫu hậu mà thôi.”
“Năm đó bổn cung tuổi tác còn trẻ, làm sao có thể nhận lầm thành mẫu hậu được?” Không thể nào, bất kể như thế nào thì bà ta cũng không thể chấp nhận lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-cua-vuong-ai-dam-dong/1010163/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.