Nhìn thấy một đại mỹ nhân như vậy mà thần sắc bỗng nhiên lập tức trở nên vô cùng đau thương, Mạnh Hiểu Dư vừa muốn nói gì đó an ủi Dạ một chút, thế nhưng nàng chưa kịp mở miệng, Hàn Như Băng đã mở miệng nói trước "Nếu như tiểu gia hỏa đã không phải là Tiểu Vũ kia cua các ngươi, vậy chúng ta cáo từ trước" Hàn Như Băng dứt lời liền dẫn đầu cất bước đi ra khỏi phòng, ngay sau đó Hàn Như Sương cũng ôm eo Mạnh Hiểu Dư mang theo Mạnh Hiểu Dư cũng đi ra khỏi phòng.
Ra "Vũ Xuân Các" cùng hai tỷ muội Hàn Như Băng sóng vai dạo bước trêи đường cái tối đen, lúc này Mạnh Hiểu Dư cũng chẳng biết tại sao không còn chút buồn ngủ nào. Vì vậy nàng một tay lôi kéo tay Hàn Như Băng, một tay khác giữ chặt tay Hàn Như Sương, thanh âm có chút đau thương hỏi: "Như Sương tỷ tỷ, như Băng tỷ tỷ, các ngươi nói, Tiểu Vũ kia có phải đã chết rồi không!"
"Tiểu gia hỏa vì sao lại hỏi như vậy?" Hàn Như Băng nắm chặt bàn tay nhỏ của Mạnh Hiểu Dư trong tay mình hỏi.
"Ngươi xem! Nếu như Tiểu Vũ kia không chết, vậy nàng vì sao không tìm nữ tử tên Dạ kia?"
"Ha ha ha có lẽ bởi vì nàng đã đi đến một nơi rất xa. Lại không có cách nào trở về thì sao?"
"Địa phương xa cũng không có khả năng suốt hai năm trời cũng không quay về! Trừ phi. . ." Mạnh Hiểu Dư nói đến đây dừng một chút, sau đó nàng tựa như tựa như nghĩ tới điều gì nói "Trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/1630371/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.