Phó Vịnh Hạm hấp cơm xong lại quay ra làm hai món ăn đơn giản, một món là thịt thái chỉ xào với cần tây, còn lại là khoai tây xào ớt xanh, vậy là đã có một bữa trưa vừa đủ lấp bụng.
Hà Ngọc một đường nhìn Phó Vịnh Hạm nấu bữa trưa, hai mắt đã sớm trợn tròn không thể tin. Nhất là lúc cô hấp cơm. Bà nấu cơm gần bốn mươi năm nay, trước kia ở nông thôn thì cũng dùng bếp củi nấu, sau đến thành phố cũng tập dùng nồi cơm điện để nấu nhưng dù là phương pháp nào cũng đều không phức tạp như Phó Vịnh Hạm đang làm.
Tuy tính ra cách Phó Vịnh Hạm nấu cơm không phải là phức tạp nhất nhưng người hiện đại bây giờ đều không biết dùng cách này. Quả thực là quá sức tưởng tượng của bà!
Sau đó là quá trình làm đồ ăn dù là nhìn rất bình thường nhưng vào tay Phó Vịnh Hạm lại suôn sẻ nước chảy mây trôi như một bức tranh hoàn mỹ không tì vết vậy. Cũng may lúc Phó Vịnh Hạm xào thức ăn mọi người trong viện đều đã ra ngoài, nếu không chỉ sợ rằng đã có một đám người bị hấp dẫn bởi mùi hương mà mò tới. Chỉ là phía bên ngoài sân cũng có mấy người đi qua thò vào xem xét nhưng lại không dám vào, suy cho cùng mọi người cũng không quen biết nhau.
Nấu cơm xong, hai mẹ con lôi cái bàn gấp nhỏ ra bày giữa sân rồi ngồi xuống ăn.
Chiếc đũa trong tay Hà Ngọc vốn muốn vươn ra gắp một miếng thịt nhưng ngửi thấy mùi thơm từ cơm trắng, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngu-tru-trong-sinh/1035963/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.