*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong hai nhà thuê phòng ở đây, có một nhà mở quầy bán mì lạnh, nguyên liệu thì trực tiếp mua ở chợ đầu mối nên chất lượng bình thường nhưng giá cả lại phải chăng, cũng coi như; tiện lợi. Những gì họ cần làm chỉ là chuẩn bị các loại gia vị hay nạo dưa chuột và giá đỗ, cơ bản cũng chỉ là chút đồ sống ăn kèm.
Ở thời đại trước, muốn cắt nạo dưa chuột cũng rất cần kỹ thuật của người thái, vừa tốn sức tốn thời gian nhưng chưa chắc đã ra được kết quả mong muốn. Tuy rằng Phó Vịnh Hạm thấy chất lượng đồ nhập khẩu ở xã hội hiện đại này giảm xuống nhưng bù lại có nhiều công dụng hơn.
Ví dụ như chiếc dao nạo rau củ, tuy nhỏ nhưng dùng rất thuận tay, không phí nhiều sức cũng không tốn nhiều thời gian đã có được thành phẩm như mong đợi, cũng không gây lãng phí nguyên liệu. Điều này khiến cho người đến từ cổ đại như đại tổng quản Ngự Thiện Phòng Phó Vịnh Hạm không thể không khen một câu đồ tốt.
Tuy bán mì lạnh thì nguyên liệu chủ yếu tất nhiên là mì lạnh nhưng đó lại không phải là điều mà các chủ quán quan tâm nhất, cái họ cần chú trọng nhất chính là gia vị. Mì lạnh có ngon được coi là ngon hay không thì cần xem khâu gia vị được nêm như thế nào. Nếu được nêm nếm vừa đủ và ngon thì dù chất lượng mì không tốt thì đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngu-tru-trong-sinh/1035954/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.