Phó Vịnh Hạm nhìn đống đồ hỗn tạp trước mắt, chính mình có thể làm được một ít ăn, nhưng nếu để bán thì hơi khó khăn.
Từ trong trí nhớ của bản thân, Phó Vịnh Hạm đã sâu sắc cảm nhận được kiếm tiền là chuyện quan trọng cỡ nào.
Ngay kể cả ở triều Đại Ung, không có tiền thì cũng không thể sống được.
Cho nên việc cấp bách hiện tại chính là phải mở rộng nguồn tài chính. Nhưng hiện tại cô chưa quen thuộc với cuộc sống nơi đây, nên hiển nhiên chuyện này chưa thể thực hiện ngay được.
Hơn nữa để lấy lại tay nghề nấu ăn cũng không phải chỉ dựa vào người không thôi là được.
Phó Vịnh Hạm ngồi dậy, vặn vặn cổ rồi lại vặn vặn thắt lưng, chợt nghe thấy mấy tiếng "rắc rắc" vang lên, chính là thanh âm của khớp xương!
Không nghĩ tới nằm viện hơn mười ngày, ngón công phu này của cô vẫn có thể dùng được.
Chỉ là mười ngày vẫn quá ngắn, nếu muốn khôi phục toàn bộ thì vẫn cần thêm nhiều thời gian.
Tất nhiên nếu chỉ làm màn thầu thì với chút công lực cỏn con ấy là đủ rồi.
Trong mắt Phó Vịnh Hạm hiện lên vẻ hài lòng.
Võ công mà cô luyện đương nhiên không phải loại võ công dùng trên chiến trường mà là một loại võ công dưỡng thân được sư phụ của cô, tiền đại tổng quản Ngự Thiện Phòng ở triều Đại Ung dạy cho. Tên của nó cũng rất đơn giản, gọi là Dưỡng Thân Quyết.
Dưỡng Thân Quyết chủ yếu là luyện nội công, trừ việc có thể dưỡng thân ra còn đặc biệt có lợi cho người hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngu-tru-trong-sinh/1035952/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.