Tìm Phan Sùng?
Thị vệ nói: "Đại hoàng tử, ngài vẫn nên đợi ở Đông Cung. Hoàng thượng đã hạ lệnh, không cho phép ngài ra khỏi Đông Cung, cũng không cho phép người nào tiến vào Đông Cung."
Gọi hắn là Đại hoàng tử chẳng có gì lạ, nếu như phong hiệu Thái tử đã bị tước đoạt, trước khi hắn được phong là Thái tử cũng không được phong Vương, tất nhiên chỉ có thể dựa theo ngôi vị mà gọi một tiếng "Đại hoàng tử".
Danh hiệu này, đã mười mấy năm rồi Cảnh Hoa chưa từng nghe thấy.
Hắn nói: "Ta là Thái tử, phụ hoàng sẽ không đối xử với ta như vậy, các ngươi hãy tìm Phan tiên sinh tới đây. Nhanh, nhanh lên!"
Hai tên thị vệ nhìn thoáng qua nhau, thái độ chắc nịch.
"Mệnh lệnh của Hoàng thượng không thể kháng!"
Nói xong, bọn họ lập tức đẩy Thái tử vào trong, nhanh chóng kéo cửa, sau đó khoá lại.
Một thời hô mưa gọi gió, hiện tại đã bị giam lỏng.
Hắn lùi về phía sau vài bước nên bị va vào chiếc cột, sau lưng tê rần, hai chân mềm nhũn.
Hắn ngồi bệt xuống mặt đất!
Lúc này, hắn thật sự hoàn toàn ngây người......
Giống như người uống say.
Toàn bộ hoàng cung cũng bị một trận bão quét qua!
Kỳ Trinh Đế tức giận đến nỗi bệnh nặng, suýt nữa đã thật sự băng hà.
Đông Cung vốn là một mảnh lễ hội tưng bừng, ngay trong thời gian một chén trà nhỏ khi tin tức truyền ra từ Phụ Dương điện, toàn bộ tàn dư thế lực của thái tử ở Đông Cung đều bị xoá sổ, tất cả đều bị treo cổ, không một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngo-tac-hoa-cot/361416/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.