Edit & Dịch: Emily Ton.
Dụ Hoa các có một vị thần y, mỗi ngày người tới xem bệnh tất nhiên không ít.
Mặc dù Mộ Nhược một năm qua không hề xem bệnh cho người, nhưng thuộc hạ và đồ đệ của Dụ Hoa các đều y thuật siêu quần, còn bản lĩnh hơn cả ngự y trong hoàng cung!
Tại thời điểm này, một tiểu đồng mắt sắc, liếc mắt một cái đã nhận ra thị vệ Dung Vương phủ.
Tiểu đồng lập tức đi tới đón Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch, hỏi, "Nhị vị là người Dung Vương phủ?"
"Mạc công tử có ở đây không?" Kỷ Vân Thư hỏi.
Tiểu đồng lên tiếng, "Sư phụ ở trên lầu."
"Ngươi đi thông báo một tiếng, hãy nói có một ca bệnh khó giải quyết, cần hắn bắt mạch."
"Được, vậy hai vị công tử hãy vào trong ngồi."
Tiểu đồng lập tức dẫn hai người đi vào, thị vệ đều đứng canh ngoài cửa.
Sau khi ngồi xuống ở hậu viện, tiểu đồng liền pha hai chén trà!
Ngay sau đó tiểu đồng đi lên gác mái thông báo.
Lúc này trên gác mái, Mộ Nhược đang bận rộn với dược liệu trong tay, thường xuyên nhúng đầu ngón tay và đặt lên mũi ngửi ngửi, nhíu mày, "Dược liệu này hơi ẩm, nhanh chóng vứt đi."
Tiểu đồng bên cạnh lập tức vội ôm bó thảo dược đi, ném tới thùng gỗ một bên.
Mộ Nhược nói tiếp, "Dược liệu này có dược tính không đủ."
Vứt!
"Lan anh tử phơi không đủ canh giờ."
Vứt!
"Không phải đã nói, khôi tử phải lấy khúc chính giữa hay sao? Vì sao chúng lại già và khô như thế?"
Vứt!
Một bàn thảo dược, gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngo-tac-hoa-cot/361320/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.