Chỉ thấy, Cảnh Dung một tay bảo vệ Kỷ Vân Thư, một tay chắn lại chưởng phong của người kia, đồng thời một chân đá về phía ngực người kia.
Người kia đâm sầm ở trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi!
Trước linh đường trước, một mảnh hỗn loạn.
Kỷ Vân Thư được Cảnh Dung bảo vệ vững chắc sau lưng. Trên mặt đất, nam nhân bị Cảnh Dung đá ngã xuống đất liền nghiêng về phía Tố Vân.
"Lâm Đoan."
Tố Vân chợt hô lên một tiếng, bò đến bên cạnh nam nhân kia, nhìn thấy hắn hộc máu, Tố Vân bắt đầu khóc.
Ngực nam nhân đau nhức một trận, nhưng khi nhìn đến Tố Vân, lại cười dịu dàng, duỗi tay vuốt má nàng.
"Vân nhi, ta không có việc gì, ngươi đừng lo lắng."
"Đều là ta không tốt, là ta đã hại ngươi."
"Không cần phải như thế nói, Vân nhi, vì ngươi, ta đều nguyện ý làm tất cả."
"Lâm Đoan, là ta đã liên luỵ tới ngươi."
Một đôi uyên ương mệnh khổ ôm nhau, hình ảnh kia, thật đủ cảm động!
Cảnh Dung lại mang vẻ mặt tức giận, ánh mắt giống như quả cầu lửa bắn tung toé đến mắt của Kỷ Vân Thư, giọng nói cố gắng khắc chế sự tức giận, chất vấn nói.
"Đây là phương pháp để ngươi dẫn ra hung thủ thứ hai?"
Kỷ Vân Thư không mặn không nhạt gật gật đầu.
"Phương pháp này, thật sự là nên bị cấm!" Cảnh Dung tức giận.
Tôn Phật này vì sao động một chút đã giận dữ, nàng còn không sợ chết, hắn đang sợ cái gì?
Lười biếng để suy đoán thêm, Kỷ Vân Thư tránh đi một bước, kéo ra khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngo-tac-hoa-cot/361147/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.