Edit & Dịch: Emily Ton.
Kỷ Vân Thư cũng suy ngẫm, nhưng nàng không cảm thấy vụ án có gì thú vị, ngược lại trong lòng như có một sợi dây dài đang vòng quanh nó, không có chừng mực quấn trái tim nàng, rầu rĩ, hoảng sợ!
Đúng lúc này, có một cây đa cách đó hơn hai mét đã hấp dẫn lực chú ý của nàng.
Cây này rất lớn, ước chừng phải hai ba người mới có thể ôm quanh thân nó.
Bước nhanh đi qua, ánh mắt Kỷ Vân Thư dừng ở dưới gốc cây, trên đó bao phủ bởi những vết nứt dài đan chéo nhau, vỏ cây bị rút ra một tầng, bại lộ lõi cây màu vàng bên trong.
Mà nhìn qua, những vết rạn nứt dài mới cũ không đồng nhất, hẳn là bị người dùng roi đánh quất trong một thời gian dài.
Suy nghĩ một lát, Kỷ Vân Thư đột nhiên giật mình một cái, nghi hoặc trong lòng dường như có chút sáng tỏ.
Nàng gật gật đầu, ngoài miệng lẩm bẩm một câu: "Thì ra là như thế."
Lời này bị Cảnh Dung sau lưng nghe được, đi đến bên cạnh nàng, cũng bắt đầu đánh giá tới cây kia, nhìn từ gốc cây lên đến đỉnh, nhưng vẫn không hiểu rõ.
"Thì ra là như thế? Cái gì như thế?"
Kỷ Vân Thư chỉ vào từng vết nứt dài, giải thích: "Vương gia cảm thấy, những dấu hiệu này được tạo thành như thế nào?"
Cảnh Dung nhíu chặt lông mày: "Nhìn như giống như bị roi đánh."
"Không sai, chính là roi, nữ nhân kia khi tức giận, đã lấy roi quất lên đây để hạ hỏa."
Nữ nhân kia, đương nhiên là chỉ Kỷ Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngo-tac-hoa-cot/361141/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.