*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kỷ Vân Thư không hề cảm kích sự hào phóng của hắn, vì đây là điều cần thiết.
Rốt cuộc, đó là tố chất mà Vương gia nên có! Hiểu rõ đạo lý tới trước tới sau!
"Đa tạ Dung Vương đã hiểu, vậy tiểu nhân sẽ rút lui trước." Kỷ Vân Thư cúi đầu.
"Bổn vương sẽ đi cùng ngươi." Cảnh Dung đứng dậy nói.
Trên mặt Kỷ Vân Thư không có biểu tình gì: "Thân thể của Dung Vương quý giá, Chu gia hiện tại đang làm tang sự, sợ là sẽ có điều xúc phạm Dung Vương."
"Thân thể quý giá?" Cảnh Dung nheo mắt, "Tiên sinh đã từng sờ qua? Hay là đã từng nhìn thấy?"
Mơ hồ trêu chọc nói, khiến Kỷ Vân Thư không nhịn được kín đáo trừng hắn một cái.
"Tiểu nhân chỉ sợ..."
Cảnh Dung ngắt lời nàng.
"Không sợ, bổn vương đúng lúc đang nhàn rỗi, huống chi là thấp điệu tiến đến, quả quyết sẽ không quấy rầy tiên sinh phá án."
Kỷ Vân Thư lười tranh cãi cùng hắn, cuối cùng vẫn là đồng ý, nói đến cùng, hắn là Dung Vương, nàng chỉ là một họa sư nho nhỏ nên chỉ có thể tuân mệnh.
Huyện thái gia cũng dẫn đầu một nhóm nha dịch, đoàn người hùng dũng tiến đến Chu gia.
Trên đường đi đến Chu gia, Kỷ Vân Thư đi ở đằng trước, Cảnh Dung đi theo phía sau.
Hắn quan sát dáng vẻ mảnh dẻ mà nhanh nhẹn, mặc một trường bào màu đen, đi đường giống như mang theo gió nhẹ, tinh tế và thanh lịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngo-tac-hoa-cot/277127/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.