*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người dịch: Emily Ton.
Sắc mặt Kỷ Vân Thư hòa nhã, nhưng ánh mắt lại hơi lạnh lùng.
"Loan nhi không hiểu chuyện, tỷ tỷ hà tất phải giận dữ với một nha đầu." Nàng quay lại mắng Loan nhi một tiếng, "Còn không nhanh chóng nhận sai."
Loan nhi cúi đầu xuống, lúng túng một chút, sau đó mới không cam lòng nói một tiếng, "Nô tỳ biết sai."
Kỷ Mạc Thanh cố tình nhíu mắt nhỏ lại, hừ một tiếng về phía Kỷ Vân Thư.
"Một tiểu nha đầu cũng khiến ngươi che chở như vậy?"
"Nha đầu cũng là người, huống chi Loan nhi đã theo ta nhiều năm như vậy, thỉnh tỷ tỷ nể mặt ta, tha nàng."
"Ta càng không."
Kỷ Mạc Thanh mày liễu dựng lên, nàng dựa vào cái gì phải nể mặt Kỷ Vân Thư.
Quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt phượng, gầm nhẹ: "Một đám đều đợi ở kia làm gì, còn không kéo người đến phòng chứa củi đi, muốn bổn tiểu thư tự mình động thủ hay sao?"
Thủy nhi cùng Lạc nhi không dám chậm trễ, sau vài bước liền bắt lấy Loan nhi.
"Tỷ tỷ, nói đến cùng Loan nhi vẫn là người của ta, muốn đánh muốn chửi cũng nên do ta tới quản." Kỷ Vân Thư nói.
"Đó cũng là nha đầu Kỷ phủ, không hiểu chuyện thì phải bị phạt, đây là quy củ, không thể rối loạn." Vung tay lên, "Mang đi."
Trong khoảnh khắc, ngón tay ngọc của Kỷ Vân Thư miết đè cánh tay Thủy nhi, ngón cái thoáng dùng một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngo-tac-hoa-cot/277123/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.