Thời gian phẫu thuật được ấn định là vào buổi chiều thứ năm. Ngày hôm đó,Lục Cẩn Ngôn ở trường dạy đến buổi trưa rồi buổi chiều tới bệnh viện, có thể dành chút thời gian phẫu thuật cắt khối u cho Diệp Lam Nhi.
Địa điểm tiến hành chính là phòng phẫu thuật ở phòng khám kia.Khi Diệp Lam Nhi nằm lên bàn mổ, trong lòng cũng vô cùng khẩn trương. Trên đỉnh đầu là đèn phẫu thuật.Bên tai truyền đến tiếng ro ro của máy móc mà y tá đang kiểm tra lại.Cô hít sâu mấy lần,cố gắng ổn định lại tinh thần.
Lựa chọn phẫu thuật giống như đánh cược một ván vậy.Bác sĩ gây mê chích cho cô 1 mũi.Khi kim tiêm đâm nghiêng vào da ngực,vừa lạnh vừa đau khiến cô hơi cau mày.
Mười lăm phút sau, Lục Cẩn Ngôn đi tới bên cạnh cô.
Anh mặc bộ đồ vô trùng,mang khẩu trang,trên mặt chỉ để lộ ánh mắt trong trẻo, bình tĩnh,sắc bén quan sát sắc mặt cô. Đưa tay đè ngực cô, sau khi xác nhận không có phát sinh gì mới nói: "Được rồi, chúng ta bắt đầu đi!"
Hai phụ tá chính là nữ sinh thực tập ở phòng khám,một người họ Liễu,một người họ Hàng.Trước khi phẫu thuật họ còn cười nói vui vẻ với Diệp Lam Nhi : "Chị không phải lo lắng, phẫu thuật này đối với giáo sư Lục chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Chỉ cần mười mấy phút là xong,vết mổ rất nhỏ,rất nhanh lành,vết mổ rất đẹp."
Đến lúc này,thuốc tê mới có tác dụng,cô cảm thấy ngực có cảm giác tưng tức.
Khi Lục Cẩn Ngôn rạch vết cắt đầu tiên, máu tươi nở rộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-va-anh-chang-bac-si/2899410/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.