Chiều thứ bảy,sau khi đi du lịch ở Vân Nam về,Diệp Lam Nhi mời Tô Quỳnh Anh đi uống trà mừng nàng phẫu thuật thành công,vẫn ở chỗ cũ,ở sảnh khách sạn trên đường Tân Lộ.
Diệp Lam Nhi nói trước 20 phút sẽ bắt xe tới.Đến nơi, thì nhận được điện thoại của Tô Quỳnh Anh nói là chó con nhà cô bị tiêu chảy cấp tính nên có thể sẽ đến muộn nửa tiếng. Diệp Lam Nhi nói : "Không có việc gì! Cậu cứ từ từ. Mình chờ được!"
Gọi một ấm trà Ceylon (1) và một phần scone chuối (2).Diệp Lam Nhi lấy ở trong túi xách quyển tuần san đời sống,cẩn thận lật xem từng trang.Ngay cả quảng cáo cũng nghiền ngẫm từng chữ..
Đang cực kỳ tập trung thì bên tai truyền đến tiếng, "Cạch cạch".
Diệp Lam Nhi ngước mắt nhìn,một bàn tay nhè nhẹ gõ lên trên mặt bàn,có thể nhìn thấy rõ khớp xương.
"Hả?" Cô ngẩng đầu lên, đập vào mắt chính là một khuôn mặt cực kỳ quen thuộc,nói đúng hơn là dạo gần đây rất quen thuộc thì đúng hơn — Lục Cẩn Ngôn.
Hôm nay,Lục Cẩn Ngôn mặc một bộ âu phục kiểu Anh của G&L màu xám thẫm có vân chìm,được là phẳng,càng làm nổi bật bờ vai rộng,eo thon của anh. Cực kỳ ưu nhã nhưng cũng mạnh mẽ không kém.
"Giáo sư Lục?" Diệp Lam Nhi có chút ngoài ý muốn.
Lục Cẩn Ngôn tìm tòi nghiên cứu nhìn cô một cái từ trên xuống dưới,vẻ mặt thả lỏng,chậm rãi nói: "Lại là cô!"
"A?" Diệp Lam Nhi đang không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lục Cẩn Ngôn đang muốn ngồi xuống chỗ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-va-anh-chang-bac-si/2899407/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.