Editor: KInh thuế
Bà khẽ chạm lên má bị đánh, không ai nguyện ý đưa mặt cho người khác vả nhưng bà là trưởng bối sao có thể trơ mắt ra nhìn đứa bé chịu đánh được.
Đan Tương Tư tuy không phải ruột thịt gì nhưng cũng là đứa nhỏ lớn lên dưới mắt bà, cũng coi như thân thiết hơn những người khác. Như vậy, bà sao nhẫn tâm để con bé chịu đánh chứ.
“Thẩm Vũ Âm, cô vậy mà dám…” Đan Tương Tư cũng muốn điên rồi, lao về phía Thẩm Vũ Âm muốn đánh lại, mà Hứa Nhu cũng kéo lại.
“Tương Tư, đừng cãi nhau nữa.” Bà nhìn Tương Tư lắc đầu không đồng ý, hiện giờ bọn họ như cá trên thớt tùy người chặt chém, cho nên không thể manh động gây sự. Hơn nữa, bây giờ thân phận còn là con tin, càng không thể tự chuốc thêm phiền toái.
Thẩm Vũ Âm cũng bị dọa rồi, nhanh chóng chạy ra ngoài, tựa vào cửa ra vào, dùng sức vỗ nơi lồng ngực, nhìn bàn tay đỏ còn nóng, thật sự hối hận, lại tự đánh tay mình, tại soa, lại tức giận, còn đi lên đánh người, đánh Tương Tư cũng thôi đi, tại sao lại đánh vào người đó.
Cô thật sự hối hận rồi, dù nói thế nào, Hứa Nhu cũng là bề trên, sao cô có thể xấu xa như vậy, nếu để cho người khác biết được, cô còn mặt mũi gì nữa.
Nhìn qua bốn phía, cô lao đi giống như một thiêu thân, lại rụt đầu thật sâu.
Cô quyết định, từ nay tuyệt đối không tới đây nữa, coi như hai người đó chết tại đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109289/quyen-3-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.