Phải biết rằng, cânnặng của Dư Châu còn nhiều hơn ba lần thể trọng của người bình thường.Cõng cô ta trên lưng là loại khiêu chiến lớn biết bao. 
Chỉ là, Tả Tư Viêm vẫn kiên trì được như vậy, thậm chí so với Dư Dịch cùng Gia Dật đã lâu hơn rất nhiều, bọn cô lại chỉ đứng yên một chỗ, thật sự sẽ không bị bọn họ vượt qua chứ? 
“Tám, chín, mười…” Bờ môi Kính NguyệtSâm mấp máy, cho đến khi đếm đến mười, bước chân ngừng lại, Thẩm Vũ Âmmở to hai mắt, Tả Tư Viêm đã dừng lại, dường như chút khí lực để đỡ lấyeo cũng không còn. Dư Châu yên lặng nhìn cậu, thân thể mập mạp này đặtcạnh Tả Tư Viêm lại càng thêm to lớn nặng nề. 
“Chúng ta sẽ tiếnlên.” Tả Tư Viêm ngẩng đầu, mồ hôi đầm đìa trên trán, kì thật cậu đãdùng hết một phần khí lực cuối cùng của mình rồi, nếu không phải ý chícủa cậu mạnh, có lẽ bây giờ đã quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích nổi nữa rồi. 
Nhưng, ý chí của cậu lại nói cho cậu biết, tuyệt đốikhông thể từ bỏ như vậy, Dư Dịch, Dư Châu, Đan Gia Dật còn có chính cáitôi Tả Tư Viêm đều đang kì vọng vào cậu, chính bản thân cậu cũng khôngmuốn bỏ cuộc như thế này, cứ từ bỏ như vậy, cậu không thể tha thứ chochính bản thân mình. 
Dư Châu ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào haingười cách đó không xa kia, bước chân bọn họ rất chậm, nhưng cũng đã bắt đầu cách xa dần bọn cô, thậm chí, khoảng cách lúc này, không có cáchnào thu ngắn được nữa. 
“Tả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109199/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.