Editor: Kinh Thuế
“Thì ra là như vậy, thật xin lỗi, bây giờ mới biết được, sau này sẽ không tặng lại.” Dư Châu bên cạnh không ngừng phẩy tay trước mũi, tay kia che miệng lại, đúng là thể chất dị ứng phấn hoa trời sinh.
Cô hắt xì không ngừng, nước mắt nước mũi thi nhau chảy ra.
Dùng sức chớp mắt, cho đến khi nước mắt đã tạm ngừng chảy ra, nhìn được bình thường, cô mới để ý bóng trắng cách đó không xa, người con trai ưu nhã tuấn mỹ đang đứng thẳng, gió không ngừng thổi qua tóc anh ta, dường như cuốn theo cả những cánh hoa trên mặt đất, sau đó từ từ biến mất, chỉ là vẫn để lại bóng dáng rực rỡ tươi đẹp kia.
Thả tay mình xuống, Dư Châu ngước nhìn anh ta, hai người cùng nhìn, trong mắt cô hiện rõ nỗi thống khổ, mà trong mắt anh lại là một mảnh nhẹ nhàng như nước.
“Sâm tử, sao cậu lại đến đây? Không đi theo Thẩm Vũ Âm của cậu sao?” Âm thanh Tả Tư Viêm đúng lúc vang lên, đám đông mới vừa rồi còn vây quanh anh hùng Dư Châu, nghe được hai chữ Sâm tử, thoáng cái hét lên.
“Oa, Sâm học trưởng, đẹp trai quá, cho tới bây giờ cũng chưa gặp ai đẹp trai như vậy.”
“Đúng vậy, buổi tối tôi nằm mơ cũng đều muốn mơ gặp được anh ấy.”
“Chính tôi chẳng những mơ thấy ảnh mà sáng ra còn phát hiện những vệt nước khả nghi, chính là do nước miếng biến thành.”
Dư Châu thản nhiên thu hồi tầm mắt, cũng bởi vậy mà bỏ qua chút dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109175/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.