Editor: Kinh Thuế
Không sao cả, cô sẽ từng bước từng bước lại gần anh.
Kính Nguyệt Sâm ngước mắt, dư quang lướt qua gốc cây kia, thân thể lộ bên ngoài khẽ co rụt lại, môi cậu cũng khẽ cong lên.
Để lại cây gậy trúc ngây ngốc đứng tại chỗ, sững sờ, ngẩn người nhìn theo bóng lưng của họ đi xa, ngay cả nửa câu cũng không dám nói.
Dư Châu đi ra, trực tiếp vòng qua người nam sinh kia, trong lúc đó, cô quay đầu nhìn, thấy anh ta vẫn là bộ dáng thất thần đó.
“Anh có thể tiếp tục đứng ở chỗ này, nhưng, nếu anh muốn tìm được điều mình muốn thì không phải cứ đợi là có được.” Cô nói xong, nghiêng người đi, so với trước kia thân mình đã gầy đi, nhưng vẫn cực kì béo.
Cây gậy trúc lại sửng sốt, lời cô ta vừa nói, dường như đang an ủi cậu, chỉ là có khả năng này sao? Dư Châu là một bao cỏ háo sắc, sao có thể tốt bụng như vậy được chứ, cô ta nhất định đang có âm mưu hại Tiểu Âm, cho nên, cậu chắc chắn phải ngăn cô ta lại, phải bảo vệ Tiểu Âm, mà cậu ta dường như đã quên, có ít người cần cần sự bảo vệ đó.
Dư Châu nghiêng đầu, vừa hay nhìn thấy khóe miệng cong lên của cậu ta, người này, lại tự cho là đúng rồi. Trên đời này luôn có rất nhiều người như vậy. Không biết rõ sự thật, thực tế lại rất tàn khốc, sống trong mộng ảo đẹp đẽ nhưng rồi sẽ đến một ngày phải tỉnh lại thôi, mà cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109163/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.