“Tôi?”
Tô Mặc Yên quay đầu nhìn vào người đàn ông, sợ rằng cô đã nghe nhầm.
Nhưng chỉ sau một giây, cô thu hồi ánh mắt.
Vành tai của cô đang nóng lên, ngay cả khi cô đã nhắm mắt lại, phần thân trên của cô vẫn đang lơ lửng nửa chìm nữa nổi trong nước.
dường như bị đốt cháy trong đầu cô.
May mắn là Lục Cẩm Bạch đã không nhìn thấy điều đó.
Chỉ chăm chỉ dội nước vào chính mình, “Chính là cậu.”
“Ngoài cậu trong chương trình này thì mình còn có ai khác mà mình có thể tin tưởng được không?”
Tô Mặc Yên đã hiểu rõ.
Im lặng một lúc, cô nói: “Đây là vấn đề tâm bệnh, phải đi khám bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp”
“Hơn nữa, anh làm việc chăm chỉ như vậy? Đến cả sợ chó, fan của anh cũng chỉ nghĩ là anh rất dễ thương, sẽ không cười nhạo anh.”
Người đàn ông đang ngâm trong nước im lặng một lúc, vắt kiệt bộ não của mình, cuối cùng có thể nghĩ đến một cái cớ tốt.
“Sắp tới mình sẽ làm một bộ phim về những chú chó cảnh sát. Mình sẽ phải chơi với lũ chó suốt.”
“Nếu thay đổi thì không được đâu.”
Anh nói chậm rãi,nữa đùa nửa thật.
Nói xong quay đầu lại liếc nhìn Tô Mặc Yên, biểu hiện của cô giống như rất tin tưởng.
“ Anh Lục quả nhiên rất chuyên nghiệp như trong lời đồn.”
Lục Cẩm Bạch cong môi, mặc dù đã có rất nhiều người đã từng một lần khen hắn như vậy.
Nhưng kiểu khen ngợi này từ trong miệng của Tô Mặc Yên, lại luôn cảm thấy nó có ý nghĩa hơn, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-dau-tay/244025/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.