Theo lý thuyết, đến tuổi này của Lâm Tứ hẳn là rất ít khi động tâm, cái cảm giác tim đập thình thịch chỉ xuất hiện khi nhìn thấy hoa khôi của trường trung học năm đó, tuổi tác ngày càng tăng, sự hứng thú với phụ nữ đôi khi cũng có, nhưng chắc chắn không phải sự rung động mạnh mẽ.
Khi Ôn Túc An với mái tóc dài buông xõa, mặc bộ đồ thể thao chạy về phía anh, Lâm Tứ cảm thấy tim đập thình thịch, khiến suy nghĩ và hô hấp của anh rối tung lên, trong đầu anh lúc này chỉ có một ý nghĩ là hôn cô.
Lâm Tứ nhìn Ôn Túc An, cằm khẽ nâng lên, đôi môi mềm mại gần trong gang tấc, khẽ nhắm mắt lại...
"Chết tiệt!"
Liễu Thịnh từ trong cửa nhỏ đi ra, không thèm nhìn mà trực tiếp chạy tới vỗ lưng Lâm Tứ. Lâm Tứ lảo đảo, theo bản năng ôm chặt người vào lòng, đem Ôn Túc An thả nhẹ xuống đất, sau đó bất mãn xoay người nhìn Liễu Thịnh.
Liễu Thịnh vốn không biết mình quấy rầy chuyện tốt của người khác, cũng không để ý đến Lâm Tứ không vui, ào đến khen ngợi Ôn Túc An, mời Ôn Túc An gia nhập câu lạc bộ của bọn họ.
Lâm Tứ cáu kỉnh đánh một phát lên vai Liễu Thịnh, để cho anh ta bình tĩnh lại.
Lúc rời câu lạc bộ, Ôn Túc An còn có chút lo lắng, "Chúng ta cứ như vậy rời đi sao, anh không cần cùng bọn họ tụ tập à?"
Lâm Tứ vẫn lặng lẽ đi phía trước, đột nhiên dừng lại, Ôn Túc An cũng dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cuu-roi/2669267/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.