🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm sau Adam tính cho tôi nghỉ ngơi trong phòng cho khỏe nhưng tôi không chịu, vẫn đi khập khiễng với anh ta vì cứ có cảm giác trong phòng nồng mùi tanh chưa tan, tôi xấu hổ mà cũng buồn nôn.

Lúc đi dạo mát Adam không bảo tôi đọc thơ, hôm qua tôi rên muốn hư họng, nói mấy chữ thôi cũng cố rặn ra.

Anh ta ôm tôi, chăm chú khẩy tóc tôi, đôi khi xoa má, làm như tôi là một món đồ chơi mới.

Không biết Anthony lại chạy đi đâu, tôi nhìn khu D cách đây không xa, chợt co rúm người, vùi vào ngực Adam.

Adam nhạy cảm nhận ra tôi đang lo lắng, vuốt cằm nâng mặt tôi lên, con ngươi nhạt màu nhìn tôi, nhẹ giọng hỏi.

"Em sao thế?"

Tôi nhìn đối phương, tôi ôm ghì cổ anh ta, cắn môi nói ngập ngừng.

"Tôi, tôi sợ."

"Em sợ gì chứ? Có tôi ở đây."

Adam hơi khựng lại, ngữ điệu hơi khó hiểu và thắc mắc.

Tôi vùi vào bả vai anh ta run rẩy không ngừng, mãi sau vẫn không nói nổi một chữ.

Nếu mẹ nhìn thấy bộ dạng hiện tại của tôi chắc chắn biết tôi đang nói dối, bà nói lúc tôi nói dối vẻ mặt rất hoảng hốt, không dám nhìn vào mắt người khác, nói dối vụng về liếc mắt là nhìn thấu ngay.

Nhưng không phải câu nào cũng là nói dối.

Tôi cắn răng, thầm thì vào tai đối phương.

"Vâng, là người khu D, lúc mới đến cùng phòng giam với họ, họ, họ... Tôi sợ."

Tuy tôi không nói hết ra nhưng anh ta vẫn nghe hiểu.

Cánh tay vòng bên hông bỗng siết lại, anh ta im lặng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-tu-nhan/952226/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.