Sau khi quay về từ khu D tôi hồn bay phách lạc, đi được nửa đường thì thấy Adam lạnh mặt rảo bước về phía mình, cầm siết cổ tay tôi, hỏi hung dữ. "Không được rời khỏi tầm mắt của tôi." Tôi bị đau, vùng vẫy nhưng bị anh ta nắm siết hơn. Đối diện với con ngươi màu xám đầy phẫn nộ, tâm tôi thẫn thờ, không nói được cảm nhận thế nào, cứ như nghẹt thở quá lâu dưới mặt biển rốt cuộc cũng nhìn thấy ánh mặt trời rọi xuống, nhưng sợ hãi sau khi rời mặt biển liệu mình còn có thể hít thở bình thường không? Anh ta nhìn tôi, sững sờ, nâng mặt tôi lên, lòng bàn tay lau khóe mắt ươn ướt. Vẻ mặt đang lạnh lẽo chất vấn ngay lập tức đổi thành dịu dàng, anh ta dịu giọng hỏi. "Ai bắt nạt em?" Tôi vùi vào lồng ngực anh ta không đáp. Cánh tay rắn chắc vòng xuống lưng ôm bổng tôi lên, xoa lưng tôi như đang dỗ trẻ con, cũng không nói thêm gì. Chúng tôi về khu A, tôi nằm sấp lên vai đối phương nhìn địa bàn khu D ở xa xa, chừng như có thể nhìn thấy Chiêm Nhận trong nhóm người, ánh mắt nhẹ nhàng, lặng lẽ nhìn tôi. Chiêm Nhận biết tôi sợ, sợ không thể vượt ngục thành công trái lại còn đối mặt với hình phạt nghiêm trọng, nhưng y cũng biết tôi muốn bỏ trốn cỡ nào, bỏ trốn hòn hải đảo này, chạy đến với tự do cùng Chiêm Nhận. Tôi nhận lời. Ăn xong quay về phòng giam, Adam nghe tôi đọc thơ, tôi tựa vào lòng anh ta lật trang sách nhỏ giọng đọc còn anh ta chú tâm vân vê lỗ tai tôi, thường cúi đầu hôn phớt. Tôi ngứa, nghiêng đầu né thì bàn tay Adam chạm vào da thịt ngứa ngáy trên eo, tôi bật cười phụt một tiếng. Anh ta ngẩn ra, giữ cằm tôi nhìn chằm chằm, trong con ngươi màu xám sâu thẳm là tình cảm cuồn cuộn khó nén, đốt cháy tim tôi. Còn chưa kịp né thì bị nụ hôn của Adam bao phủ, sách bị vứt lên bàn kế bên, tay đối phương men theo sống lưng cởi áo của tôi, tôi co rúm trong lòng bàn tay anh ta. Những ngày qua hầu như ngày nào cũng làm, trên giường chuẩn bị sẵn gel bôi trơn nên đối phương chỉ mất một ít thời gian là đút vào được, gậy th*t to dài lấp kín cơ thể, thúc rất sâu, đâm chọc mang ra chút thịt non xong lại đút vào, vừa xót vừa sướng. Tôi nằm nghiêng trên giường, bất lực ôm đôi chân co quắp của mình, Adam chống tay ngay bên cạnh cứ như lao tù kiên cố nhốt tôi trên chiếc giường cót két dâm đãng, thỉnh thoảng lại xoa mặt tôi, vê hạt nhỏ ở ngực. Quá nhiều cuộc mây mưa giúp anh ta thành thạo hơn, hơi thở nóng rực phả xuống da, tôi nhắm tịt hai mắt, kìm chế không khóc, cắn răng thở dốc. Adam cắn tai tôi, nói hơi bất mãn. "Đừng nhắm mắt, tôi không thích em nhắm mắt." Tôi đành mở mắt ra, nhìn khuôn mặt gần ngay trước mắt, đôi con ngươi màu xám sâu thẳm chiếu tướng tôi, nhìn chăm chú như thể quên đi hết mọi sự tồn tại khác, chỉ thật lòng thật dạ nhìn mỗi mình tôi. Đồ tù nhân bị cởi xếp sang một bên, anh ta để trần nửa thân trên, dường như thân hình cao to cũng ẩn chứa sức mạnh, cơ eo và bụng đẹp mắt, những đường nét uyển chuyển kéo dài xuống, làn da trắng của người phương Tây trông như một tác phẩm nghệ thuật. Tôi không dám nhìn xuống nữa, mí mắt run run lật đật dời tầm mắt, nhìn sang vách tường. Adam cúi người hôn mặt tôi, bịn rịn ngậm môi tôi, mút vừa dịu dàng vừa tinh tế, chen toàn bộ hơi thở vào miệng tôi. Cơ thể sắp bị giã nát, từ sự xâm chiếm ban đầu chuyển thành dần có khoái cảm, nơi sâu xa bị anh ta đút vào chảy ra ít dịch ruột non trắng, hòa với gel bôi trơn phát ra tiếng lép nhép, mông đau rát, hòn của anh ta va chạm vừa đau vừa sướng. Tôi xấu hổ muốn xỉu, chôn trong gối, không thể chặn được nước mắt chảy xuống, nức nở khóc. Adam lại hôn tôi, động tác kịch liệt hơn, tôi bị kích thích vuốt lung tung cậu nhỏ của mình, chưa được hai lần thì vừa khéo bị anh ta húc đến chỗ nhạy cảm, run bần bật căng cứng người, thứ bắn ra dính ở giữa hai cơ thể kề sát, mùi tanh nồng tỏa ra. Cơ thể mới bắn xong sẽ rất nhạy cảm mà Adam không chịu giảm tốc độ, thậm chí còn giã ác liệt hơn, tôi run người co quắp ngón chân, lúc này cơ thể cũng xoắn lại, tiếng đối phương thở dốmc kề sát bên tai, loáng thoáng gọi tên tôi bao nhiêu lần. "Gia." "Gia." Tôi muốn khóc cũng không rảnh để khóc, chỉ thở hồng hộc, anh ta không đợi được tôi đáp lại đã hôn tiếp, còn mãnh liệt hơn ban nãy, hôn đến mức tôi sắp nghẹt thở thì bỗng siết chặt vòng tay, từng đợt sóng bắn vào chỗ sâu xa của tôi. Run bần bật hồi lâu mới chầm chậm bình tĩnh lại, tôi mở to mí mắt ướt nhem, mông lung thở hồng hộc. Adam cúi đầu nhìn, vuốt ve mặt tôi hôn khẽ, hôn xong thì bế lên chống lên tường, cắm vào từ phía sau. Lỗ hậu mới bị lấp đầy tuôn ra chất dịch ướt át, Adam suôn sẻ cắm vào, tôi mỏi eo úp người xuống dưới, dạng hai chân quỳ gối trên giường, không có nơi bám víu hai tay để giữ thăng bằng đành miễn cưỡng bám vách tường. Bàn tay to ấm áp nhào nặn mông tôi, tách mông thịt ra hòng đút sâu hơn. Tôi sợ bị đâm thủng bụng, vội ngoái đầu tóm lấy cánh tay anh ta khóc lóc van xin. "Adam, sâu lắm, sâu lắm, tôi sợ..." Adam nhìn tôi, con ngươi màu xám hình như lóe lên tia sáng, máu tóc trắng bạc hơi bết mồ hôi. Lồng ngực nở nang áp vào lưng tôi, nhiệt độ nóng hầm hập đốt bỏng da thịt, tôi co rúm tránh né về tước, đầu v* bị đùa giỡn sưng đỏ chạm vào vách tường lạnh ngắt thì run bắn, vô thức dựa về sau, rơi vào lồng ngực anh ta. Dường như anh ta nghĩ tôi đang cố tình ôm ấp khêu gợi nên thở phì phò, dương v*t chôn trong người tôi đẩy mạnh tới nơi chứa đầy tinh dịch phát ra tiếng nước lép nhép. Tôi bị thúc muốn nhổm người dậy trốn nhưng eo mềm oặt ngồi phịch xuống, nuốt chày thịt àng sâu hơn. "Đừng... Đừng mà..." Bụng dưới trướng khó chịu, bên trong được rót đầy tinh dịch sền sệt, tôi bị nhấc lên thật cao xong ngồi thụp xuống, người co giật không biết đã bắn mấy lần, trước mắt biến thành màu đen kịt. Ngón tay mảnh khảnh chụp lên những ngón tay bám vách tường của tôi, dịu dàng xen lẫn tàn bạo siết những ngón tay, ghim tôi trong không gian chật hẹp anh ta điều khiển. Làm bừa bộn giường xong chúng tôi đi tắm, chân run run không đứng nổi treo luôn trên người Adam. Một tay đối phương nhấc chân tôi lên, tay còn lại đâm vào lỗ của tôi móc tinh dịch ra. Adam vẫn không thích nói chuyện, im lặng tắm rửa cho tôi, tôi khóc mệt, mơ màng ngủ thiếp đi, sau đấy mới nhận ra có thứ cứng nóng chống ngay kẽ mông mình, không cần bôi trơn đã cắm lút cán. Trong hơi thở dốc bên tai, tôi gần như tuyệt vọng đẩy đối phương, khóc ròng. "Anh đã nói là sẽ không làm tiếp!" Adam lau nước mắt trên mặt tôi, nâng eo tôi lên đưa đẩy từ từ, trả lời nghiêm túc. "Tôi không nói." Tôi mờ mịt nhìn đối phương, không nhớ được rốt cuộc anh ta đã nói gì ở trên giường, uất ức trong lòng, thê thảm vô vọng, không biết phải làm sao mới có thể chống lại anh ta, từ chối anh ta. Adam nhìn tôi rơi nước mắt, khẽ nhíu mày, hôn tôi dỗ dành. "Ngoan, làm một lần nữa." Tôi không lên tiếng, cúi đầu tựa sấp lên vai đối phương, nhòe nước mắt cắn mu bàn tay. Tôi còn có thể làm gì được chứ, không thể cả đời làm đồ chơi trong tù cho anh ta được. Tôi muốn rời khỏi anh ta, rời khỏi hòn đảo này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]