Thứ 4, ngày 14 tháng 12 năm 2016
Ngày tháng lại trôi qua. Cuối cùng, cái đông giá rét cũng đã đến.
Ngồi bên cửa kính trong suốt, Vương Nguyên chống cằm nhìn những hạt tuyết rơi. Thật ấm áp, cũng thật lạnh lẽo.
Cứ như tình cảm của anh với cậu vậy. Thật đẹp nhưng cũng thật ngang trái.
Khẽ thở dài một cái, Vương Nguyên ảo não nghĩ về số phận của họ trong tương lai. Cũng có thể cả hai sẽ thật hạnh phúc. Nhưng cũng có thể sẽ phải chết trong gang tấc.
“Bảo bối, nghĩ gì vậy?”
Đúng lúc này, một gióng nói trầm ấm vang lên. Cậu xoay người lại liền thấy khuôn mặt mỉm cười của anh.
Anh khòm người xuống, vòng tay, ôm lấy cổ cậu. Tì cái cằm vào vai cậu, khẽ thì thầm:
“Nghĩ về anh sao?”
“Tự sướng.”
Vương Nguyên cười nhẹ, nhíu mày mắng.
“Haha... Bảo bối của anh còn biết mắng người cơ đấy.”
“Anh có vẻ rất cao hứng.”
Vương Nguyên bĩu môi, châm chọc.
“Đương nhiên. Có em ở đây, anh thế nào lại có thể ủ rủ.”
Vương Tuấn Khải thản nhiên ngồi xuống một cái ghế đối diện, hai chân bắt chéo như bậc đế vương, trả lời.
Nhắc đến đây, trong đôi con ngươi tinh anh của Vương Nguyên bỗng chốc trùng xuống hẳn.
Cậu ở đây, có thể ở đây được bao lâu? Qủy giới đang náo loạn truy tìm bọn họ, họ có thể ở cạnh nhau nữa sao? Cậu thực sự lo sợ vì điều đó.
Mà Vương Tuấn Khải dường như hiểu được nỗi trăn trở trong lòng cậu. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, cẩn thận xoan nắn, trấn an:
“Ngoan, đừng lo lắng. Đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-quy-version-tfboys/550859/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.