Thứ 2, ngày 12 tháng 12 năm 2016.
“Nguyên Tử, em sao vậy?”
Nhìn biểu hiện của cậu, nhìn sự đau đớn trên khuôn mặt cậu, Tuấn Khải bỗng cảm thấy tim mình như rỉ máu.
Anh vội vã chạy đến bên cạnh cậu. Dùng yêu thương và yêu thương để quan tâm cậu.
“Nguyên Nguyên, cậu không sao chứ.”
Chí Hoành và Thiên Tỉ cũng lo lắng không kém.
Bỗng nhiên, ngay giây phút này, thứ ánh sáng trên cổ tay Vương Nguyên phát sáng mạnh mẽ. Thật đẹp, cũng thật đáng sợ.
Nó sáng đến lạ thường. Dường như hết thảy ánh sáng trên trái đất này đều quy tụ vào đấy. Và dĩ nhiên, ai cũng có thể thấy được.
Tuấn Khải là người đầu tiên ý thức được điều đó. Anh vội dùng lấy cơ thể mình, che đi thứ ánh sáng ảo diệu kia. Anh biết, ánh sáng này có ý nghĩa thế nào với loài Qủy.
Nếu nhìn thấy nó, Thiên Vương chắc chắn đoán được thân phận của Vương Nguyên.
Nhưng... Anh đã chậm một bước rồi. Mọi thứ đều đã được đôi con ngươi tinh anh của người đó thu lại.
Lúc này, Thiên Vương vẫn đứng im bất động. Ông không hề ý thức được chuyện gì đang xảy ra. Trái tim ông đau nhói lên từng đợt.
Ánh sáng màu xanh. Thủy Thiên Wang. Là Yuan. Là Yuan mà ông ngày đêm tìm kiếm sao? Cậu đang ở trước mặt ông sao? Ông không dám chắc.
“Thiên Vương, cậu ấy là...”
Jane như lờ mờ đoán được vấn đề. Ông ngạc nhiên đến mức chẳng thể nói được hai từ 'Yuan' nữa.
Cũng giống như Jane, Thiên Vương như kẻ mất hồn. Ông từng bước, từng bước tiến đề gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-quy-version-tfboys/550858/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.