Edit: Mi tần
Beta: Ca quý tần
Cách nói chuyện của Mạc Nghịch xưa nay là vậy, Thi Phong sớm đã quen.
Nhưng cô quen không có nghĩa là Thi Trù và Lâm Yến Phương cũng có thể quen.
Cách nói chuyện của anh, rất dễ dàng đắc tội với người khác, nhất là với bậc cha chú.
Thi Phong hít sâu một hơi ổn định cảm xúc, nghiêm túc dạy anh: “Lần sau anh gặp cha mẹ em thì đừng nói như vậy nữa nhé. Họ sẽ không vui đâu.”
Mạc Nghịch không hiểu: “Anh đều nói thật. Không nói dối.”
Thi Phong: “Em biết anh nói thật… Nhưng… Lấy lòng, anh biết không? Ai cũng thích lời dễ nghe.”
Mạc Nghịch cái hiểu cái không gật đầu, “Lần sau anh nói ông ấy trẻ tuổi hơn anh. Như vậy sao?”
Thi Phong: “…Vâng, đại khái là như vậy.”
Có thể dạy đến trình độ này, đã không dễ dàng.
Mạc Nghịch: “Ừm, biết.”
**
Cả buổi tối Thi Trù đều phàn nàn về chuyện của Thi Phong và Mạc Nghịch, Lâm Yến Phương đều bị càm ràm phiền.
Bà ngược lại cảm thấy Mạc Nghịch thật đàng hoàng. Không biết cách nói chuyện là không biết cách nói chuyện, người như vậy không có tâm tư gian giảo gì, chắc chắn sẽ không làm xằng làm bậy bên ngoài.
Trung Quốc có câu nói rất hay, cha mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt.
Lời này có đạo lí của chính nó.
“Ngày mai nhất định phải đi tìm nhà, mau mau để hai chị em tụi nó vào ở. Còn cháu ngoại trai của tôi, nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nghich-phong/3063240/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.