Edit: Mi tần
Beta: Ca quý tần
Thi Trù & Lâm Yến Phương: “…”
Câu trả lời của Mạc Nghịch cơ bản khiến họ không còn gì để nói.
Hoàn toàn hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhưng lại không bới móc ra chỗ không thích hợp.
Người ta nói có thành ý như vậy cơ mà —— rời xa cô ấy sẽ chết.
Sau ba phút im lặng dài, Thi Trù hỏi Mạc Nghịch: “Cậu và Thi Phong nhà tôi quen nhau bao lâu rồi?”
Thi Trù không phát biểu ý kiến với câu hỏi vừa rồi, nên Mạc Nghịch nghĩ mình trả lời câu hỏi rất tốt, lập tức tự tin hơn nhiều.
Anh hơi tính toán một chút, đáp: “Hơn 1 tháng.”
Thi Trù: “… Ừ, cũng không lâu lắm.”
Mạc Nghịch: “Gặp bố mẹ cháu rồi.”
Thi Trù liếc Thi Phong: “Gặp khi nào?”
Thi Phong sắp sụp đổ. Cô nên sớm liệu trước sẽ như vậy.
Mạc Nghịch không phải dạng người biết nói dối, hỏi gì sẽ đáp nấy, đầu óc hoàn toàn không biết rào trước đón sau.
“Vài ngày trước gặp, cũng chỉ là gặp mặt thôi.” Thi Phong vội vàng đứng ra giải thích với họ, “Còn chưa nói đến chuyện khác.”
Thi Trù: “Đây là đại sự cả đời, không thể quá qua loa. Các con cần nhiều thời gian ở chung va chạm nhiều hơn.”
Thi Trù nói rất uyển chuyển, ngụ ý là bây giờ không định chấp nhận Mạc Nghịch.
Đương nhiên, ông cũng không từ chối thẳng.
Ý của câu nói này, Thi Phong hiểu, nhưng Mạc Nghịch không hiểu!
Mạc Nghịch nhìn Thi Trù, nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nghich-phong/3063237/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.