Sáng sớm hôm sau, chim đã sớm hót líu lo trên cây ngoài cửa sổ.
Một chùm ánh sáng lọt vào phòng qua khe hở giữa những tấm rèm, sáng sủa mà ấm áp.
Mộ Du Vãn lần này ngủ rất sâu, khi cô mở mắt ra, Giản Quý Bạch bên cạnh thế mà vẫn chưa dậy.
Mỗi ngày anh đều dậy sớm tập thể dục, rất hiếm khi lười biếng.
Phải chăng là thời gian trước đi công tác bên ngoài đã quá mệt mỏi?
Mộ Du Vãn nghi ngờ nhìn người đàn ông vẫn đang nhắm mắt ngủ, mái tóc đen dày ngắn của anh lộn xộn tùy ý, lộ ra vẻ ngang ngược bất kham.
Khuôn mặt lạnh lùng trắng trẻo, ngũ quan tuấn mỹ, trên chiếc cổ thon dài xinh đẹp lưu lại vài vết móng tay bắt mắt, càng tăng thêm một chút sức hút.
Mộ Du Vãn nghĩ về đêm qua, vô thức nhìn móng tay của mình.
Không ngờ lúc đó cô lại cào mạnh như vậy, đến bây giờ vết tích vẫn chưa mờ.
Bản thân Mộ Du Vãn thậm chí còn không nhớ bắt đầu từ khi nào, cô lại dám cào lên người Giản Quý Bạch.
Hồi mới kết hôn, anh ban ngày không thấy bóng dáng, buổi tối về liền nói nên đi ngủ.
Họ nhận giấy chứng nhận, còn tổ chức hôn lễ, khi nằm chung một giường thì việc phát sinh quan hệ vợ chồng là điều khó tránh khỏi.
Khi đó hai người đều không hiểu được tính tình của nhau, Mộ Du Vãn không dám cào anh.
Thời điểm không thể chịu nổi, cô chỉ biết nắm chặt lấy ga nệm, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-em-that-ngot-ngao/2691970/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.