Hỏi ra khỏi miệng, ngay cả bản thân Hứa Phương Phỉ cũng phải kinh ngạc. Hỏi xong, khuôn mặt thanh tú của cô lập tức đỏ bừng, lại cảm thấy xấu hổ. 
Đứng cách xa mấy mét, sắc mặt 3206 không đổi. 
Vẻ mặt bình tĩnh và lãnh đạm của anh khiến đôi tai đỏ ửng của cô có chút kỳ lạ. 
Bầu trời đêm đen kịt, gió nóng mùa hè không chút mát mẻ, tựa hồ mang theo quá nhiều phiền muộn, càng thêm nóng bức. Cũng là vào lúc gió thổi qua, Hứa Phương Phỉ chợt phát hiện mình hỏi có chút thừa thãi. 
Giả vờ là một cặp, không cần tiếp xúc thân thể thì thuyết phục thế nào, chưa kể chỉ nắm một chút là anh lập tức buông tay cô ngay khi bước vào thang máy. 
Nghĩ đến đây, Hứa Phương Phỉ xấu hổ càng lộ rõ. Hai má cô nóng bừng, không còn chấp nhất câu trả lời của câu hỏi, cô chỉ lịch sự vẫy tay với anh, vội vàng che đậy điều gì đó, nói: "Cảm ơn anh đã đưa em về, anh mau về đi, tạm biệt." 
Trịnh Tây Dã không trả lời. Sau khi nhìn chằm chằm vào cô nhóc một lúc, anh nhìn đi chỗ khác. 
Tài xế lái chiếc G lớn màu đen đỗ xe bên đường Hỉ Vượng, xuống xe, cung kính đứng trước cửa sau chờ đợi. Thấy Trịnh Tây Dã đến gần, tài xế lập tức mở cửa cho anh. 
Cánh tay tạm biệt của Hứa Phương Phỉ cuối cùng cũng buông xuống. 
Cô nhìn chiếc ô tô cao cấp không tì vết, không tương thích với khung cảnh đường phố đổ nát chật chội và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-chay-bong/3079570/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.