Edit+beta: LQNN203 
Nghe xong 3206 nói, Hứa Phương Phỉ đỏ mặt trố mắt trong chốc lát mới ý thức được, vội vàng chuyển ánh mắt sang chỗ khác, ấp úng nói: "Cảm ơn anh. Em, em chờ ở chỗ này được rồi, không vào đâu." 
Trịnh Tây Dã nói: "Đừng vội cảm ơn. Tôi chưa từng sửa đường ống nước nên không biết có thể sửa được không." 
Hứa Phương Phỉ đứng yên, không biết phải làm gì. 
Cô nghĩ, đổi lại một người khác có khả năng ăn nói tốt đã có thể thốt ra những lời hay ý đẹp, chẳng hạn như "Không sao, anh là thanh niên duy nhất trong tòa nhà này, anh chịu giúp em xem đã là niềm cảm kích đối với nhà em rồi", hoặc là "Có thể sửa được hay không em cũng nên cảm ơn anh, dù sao đã gõ cửa nhà anh vào lúc nửa đêm, anh không so đo em quấy rầy anh nghỉ ngơi, đồng ý lên lầu đã rất tốt rồi". 
Chỉ trong vài giây, trong đầu Hứa Phương Phỉ lóe lên rất nhiều lời hoa mỹ mà cô tưởng tượng. Nhưng cuối cùng, bao nhiêu bản nháp chồng chất lên môi, chỉ còn lại một từ: "Ồ." 
Giọng điệu buồn tẻ, giống như cả con người cô, không thú vị mà nhàm chán. 
Trịnh Tây Dã liếc qua đôi má ửng hồng và đôi tai đỏ của nhóc con, trong mắt hiện lên một tia hứng thú. Không nói thêm gì với cô, anh quay người bước vào nhà. 
Không lâu sau, Hứa Phương Phỉ nghe thấy tiếng nước bắn tung tóe từ hướng phòng tắm. 
Âm thanh của nước không mạch lạc và cứ sau nửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-chay-bong/3079567/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.