Chương trước
Chương sau
Không nói Tạ thị, Triệu Nguyên Lương cũng ngây người nhìn Ngụy thị hồi lâu mới hoàn hồn.

Tuy rằng hiện tại quan hệ phu thê không tốt, Triệu Nguyên Lương cũng biết Ngụy thị đối với Triệu Như Ngữ hai mặt. Nhưng từ đáy lòng bà ta thật sự yêu thương nhi tử.

Triệu Nguyên Lương trước kia còn không rõ, sau lại biết Triệu Như Ngữ không phải thân sinh, mà là bị người đánh tráo, ông cảm thấy chính mình tìm được đáp án. Là mẫu thân sinh hạ nữ nhi, hẳn là có giác quan thứ 6, đối mặt với hài tử không phải của mình, trời sinh không thân cận.

Cho nên ông cảm thấy, Ngụy thị có biểu hiện vừa rồi là không đúng, nhưng bà một hồi nhận nữ nhi khẳng định là yêu thương.

Ông không nghĩ tới sẽ từ trong miệng Ngụy thị nghe được lời như vậy.

Cảm nhận được ánh mắt của trượng phu, Ngụy thị quay đầu ra hiệu với Triệu Nguyên Lương.

Triệu Nguyên Lương định thần lại, chợt nhíu mày.

Xem bộ dáng này, chẳng lẽ Ngụy thị sử dụng phép khích tướng? Hay cách đối phó thủ đoạn Tạ thị lợi dụng Hứa Hi tống tiền? Chỉ là nếu lời này truyền đến tai Hứa Hi, sợ là không tốt đi?

Chỉ có Triệu Như Ngữ đối với biểu hiện của Ngụy thị không có cảm giác.

Trong ấn tượng của nàng, biểu hiện Ngụy thị luôn là như vậy, tính cách xấu xa, độc mồm độc miệng, không biết nói năng hay hành xử. Kiếp trước, bà ta đối với nữ nhi thân sinh của mình cũng không tốt.

Tạ thị đứng trước mặt Ngụy thị không biết nên nói cái gì.

Nguyễn ma ma rất không hài lòng với Ngụy thị. Bà cũng biết Ngụy thị không biết nói chuyện, nhưng đây là lần đầu tiên bà thấy người nói khó nghe như vậy.

Nhưng dù không hài lòng đến đâu, Ngụy thị cũng không phải nô tỳ như bà có thể răn dạy, bà cũng không thể làm trò trước mặt Tạ thị.



Bà khiển trách Tạ thị: “Nhị phu nhân nói, ngươi có nghe thấy không? Nhanh lên, đừng chậm trễ canh giờ.”

Nói xong bà lại không yên tâm lên, xoay mặt cười với Ngụy thị: “Nhị phu nhân, nếu không…… lão nô cùng bà ta đi một chuyến?”

Lời này chính hợp tâm ý Triệu Nguyên Lương.

Nếu Nguyễn ma ma không đi theo, ai biết Tạ thị có đem lời Ngụy thị nói cho Hứa Hi nghe, hơn nữa còn thêm mắm thêm muối? Như vậy chỉ sợ nữ nhi càng không theo bọn họ về nhà. Đến lúc đó việc này nháo đến xuống đài cũng không được.

Bởi vậy không đợi Ngụy thị trả lời, Triệu Nguyên Lương đã nói: “Rất tốt, Nguyễn ma ma rất có kinh nghiệm xử lý sự việc, đi theo rất thích hợp. Hiện tại mau đi đi, đi nhanh về nhanh.”

Nguyễn ma ma lập tức lôi kéo cánh tay Tạ thị: “Hứa nhị thái thái, chúng ta đi thôi.” Nói xong, bà lại vẫy tay với một tiểu nha hoàn.

Thân quản gia đại ma ma của nội viện Hầu phủ, bà xưa nay cũng có tiểu nha hoàn để sai sử. Nha hoàn này hôm qua cũng theo bà, hôm nay lo lắng bản thân không lo liệu tốt mọi việc, bà cũng đem nha hoàn này theo.

Ngụy thị và Triệu Như Ngữ đều có nha hoàn riêng, Triệu Nguyên Lương nơi đó không chỉ có Lưu quản gia, còn có người hầu của mình, hai xa phu cũng ở chỗ này. Nguyễn ma ma tính toán mang này tiểu nha hoàn cùng đi trong huyện.

Tạ thị bị bà ta kéo một cái lảo đảo, thất thần mà đi theo đi ra ngoài, một mặt đi, mặt quay đầu nhìn Ngụy thị một cái.

Bà hiện tại biết Hứa Hi vì cái gì không muốn hồi Hầu phủ.

Hứa Hi thật sự là hài tử thông minh, phân tích không sai chút nào.

Ngụy thị này không chỉ đối nữ nhi không để bụng, bà quả thực đối với nữ nhi có thù oán, mong nàng đừng quay lại Hầu phủ. Nếu không, làm sao lại nói những điều như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.