Hàn Linh đi đến nửa đường, đột nhiên bị hai tiểu nha hoàn ngăn cản lại: “Công tử, nơi này là chuyên dụng của các cô nương, công tử hẳn là qua bên kia.”
Nhìn tiểu nha hoàn kia chỉ vào phương hướng bên trái, nàng sửng sốt một chút, chẳng lẽ nhà xí cổ đại cũng có phân ra nam nữ? Đều do trong thư viện tất cả đều là nam nhân, cho nên nàng mỗi lần đi nhà xí, đều phải đến tìm Băng Tư giúp nàng canh gác, hại nàng cho rằng nhà xí cổ đại đều chẳng phân biệt giới tính.
“A, được.” Không có biện pháp, ai bảo nàng bây giờ là nam trang đâu, chỉ có thể tạm chấp nhận một chút.
Phía xa xa, thật vất vả chờ đến mấy nam nhân đi xí xong tránh ra, Hàn Linh mới chần chờ mà đi lên trước, nhà xí tuy xây đến tinh xảo, thế nhưng lại chỉ có một vị trí, cái này cũng quá không hợp lý. Nàng nào biết đâu rằng cái nhà xí này chỉ là cung cấp cho khách nhân ở đại đường, ghế lô sử dụng là có khác gì đó kia.
“Có người sao?” Nàng tiến lên gõ cửa, sau khi lại lần nữa xác nhận bên trong không có ai, lúc này mới mở cửa đi vào. Mùi lạ bay vào mũi, làm nàng buồn nôn, nàng bóp mũi, oán giận: “Thúi chết đi, ai đi ị, thúi như vậy?”
Ngồi xổm ở hầm cầu ngồi xổm nửa ngày, không ở trạng thái, nàng quyết định từ bỏ: “Mặc kệ, vẫn là không đi.”
Tiếng bước chân ở bên ngoài truyền đến, tiếp theo một hồi tiếng đập cửa vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991415/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.