Thật là vô xảo bất thành thư*, như thế nào cố tình hẹn gặp cùng một ngày? Nàng nghĩ thầm, dù sao quốc sư đã trở lại, về sau mỗi ngày đều có thể thấy, vẫn là đi Cẩm Thành cùng người ta nói giao dịch càng quan trọng hơn. 
* Thành ngữ “vô xảo bất thành thư” (无巧不成书) chỉ sự “trùng hợp một cách kỳ lạ”, (danh từ) làm tân ngữ, dùng để chia câu. ‘Xảo’ ở đây nghĩa là ‘trùng hợp’. 
Theo Baidu, thành ngữ này xuất xứ từ chuyện Thi Nại Am viết truyện Thủy Hử, viết đến tích Võ Tòng thì bỗng nghe ngoài cửa có tiếng la hét ầm ĩ, thì ra là một tên say rượu đang đánh một con chó vàng to lớn, bèn nảy ra ý tưởng cho Võ Tòng đánh hổ. Về sau gặp người khác ông mới nói: “Chân thị vô xảo bất thành thư a!” (Quả là trùng hợp lạ kỳ mà tôi mới viết nên sách này!) 
Nguồn: Tàng Thư Viện. 
“Tiểu Ngọc, ngươi đi tìm Hàn Như Phong một chút, để cho hắn thay ta đi nghênh đón quốc sư, cứ nói ta có chuyện quan trọng vội phải làm, trở lại sẽ đi đến phủ Quốc sư bái kiến.” 
“Nhưng mà công chúa……” Tiểu Ngọc rất là khó xử, Hoàng thượng chính là cố ý dặn dò nàng ta, nhất định phải coi chừng công chúa, nhắc nhở nàng đừng quên việc ra khỏi thành nghênh đón, nhưng hiện giờ…… 
Hàn Linh lập tức trầm mặt xuống, hướng về phía nàng quát: “Còn không mau đi?” 
“Dạ, công chúa.” Tiểu Ngọc không cách nào, chỉ có thể khom người lui ra. 
Hàn Linh nhìn chăm chú vào bóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991386/quyen-5-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.