Buổi tối, Đường Ca Nam về nhà, Lục quản gia thấy vẻmặt của anh có chút bất thường nên đoán chắc là do Phong Bình ra đi mà khônglời từ biệt.
Bà ta đã từng cung cấp manh mối cho kế hoạch điều tracủa Đường lão phu nhân, chỉ vài ngày sau Phong Bình liền biến mất không chúttin tức, bà ta tưởng rằng kế hoạch chắc chắn thành công nên hai ngày hôm naytrong lòng tràn trề cảm giác thắng lợi.
Những cô bạn gái trước đây của cậu hai không có ngườinào là không nịnh nọt, lấy lòng bà ta, chỉ có cô Phong Bình này là không biếtđiều. Ha ha, cô ta tưởng cô ta là ai cơ chứ? Còn ảo tưởng làm bà chủ, đúng làbuồn cười chết đi được.
Bà ta vui như mở cờ trong bụng nên nét mặt cũng hớnhở, từng hành động lời nói đều toát lên niềm vui sướng.
Đường Ca Nam khôngthoải mái, thấy nét mặt hăm hở của bà ta, cảm thấy rất kỳ lạ, bỗng nhiên anhchợt nhớ lại chuyện gì đó và hỏi: “Bác Lục, sao Minh Tuyên lại biết chuyện tốihôm trước Phong Bình không về?”
Lục quản gia không ngờ anh ta lại hỏi như vậy, tronglòng thấy ngạc nhiên, nhưng bà ta là người tinh tế như thế nào, ở trước mặtĐường lão phu nhân mấy chục năm, đã sớm luyện được cái bản lĩnh ấy rồi, bà takhông hề tỏ ra run sợ, bình thản đáp: “Dạ, là tôi nói. Sáng qua bên nhà có gọiđiện sang, nói là bà tìm cậu, sau đó hỏi cô Phong Bình, thế nên tôi nói luôn”.
Đường Ca Nam thấy bà ta chủ động thừa nhận nên khôngbiết nói gì.
Lục quản gia nhân tiện hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tin-don/66346/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.