Đường Ca Nam khôngđợi được đến tối, vừa kết thúc cuộc họp buổi chiều, anh vội gọi điện cho PhongBình ngay. Vốn dĩ là muốn thử xem thế nào, không ngờ lại có tiếng chuông.
Phong Bình đang ngủ say thì bị anh đánh thức, giọngnói vẫn còn ngái ngủ: “Anh Nam?”
“Anh đây, em đang ngủ à?” Đường CaNam chầnchừ một lúc rồi nói: “Hay là… lát nữa anh gọi lại cho em”.
“Ok”. Phong Bình trả lời rất dứt khoát rồi lập tức tắtđiện thoại.
Đường Ca Nam thật không dám tin, anh trợn mắt nhìn cáiđiện thoại, không biết nói gì hơn, chán ngán đến nỗi muốn cắn đứt cái lưỡi củamình. Sao anh lại quên được chứ, Phong Bình là người không hiểu những câu nóiuyển chuyển hay những lời nói lịch sự, nói chuyện với cô ấy nhất định phải nói“toạc móng heo”, không được nói lấp lửng hay ẩn chứa ý tứ sâu xa.
Chẳng còn cách nào khác, thôi thì làm việc tiếp.
Anh xem bảng số liệu về bất động sản, cố nhồi nhétchúng vào đầu, nhưng những con số không chịu nghe lời, chúng cứ nhảy múa nhưmuốn trêu tức anh khiến anh không thể đọc tiếp được.
Tâm trạng rối bời, anh quyết định vứt đống tài liệu ấysang một bên, nhấn chuông hỏi thư ký: “Có báo tối nay chưa?”
Báo buổi tối đã được đưa đến một lúc rồi, nhưng vì thưký bận việc khác, định là làm xong rồi sẽ mang vào cho anh nhưng lúc này lại bịhỏi đến nên vội vàng mang vào phòng anh.
Đường Ca Nam không xem báo đã đủ chán ngán lắm rồi,vừa lật báo ra lại càng thấy đau đầu hơn.
Nếu buổi sáng chị em nhà họ Chu gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tin-don/66345/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.