Đường Ca Nam giữ imlặng trước sự ghé thăm của bố.
Trên thự tế, trong suốt quá trình sự việc xảy ra, anhmới là người ù ù cạc cạc từ đầu đến cuối. Chỉ có điều diễn biến cụ thể quả thựckhông thể cho người ngoài biết được, hơn nữa, ai mà biết được khách sạn lại xảyra mưu sát? Chỉ có điều, điều không thể ngờ tới hơn là bố lại đến tận NewYork.
Ông bố từ trước đến nay không bao giờ để ý đến việcgì, vậy mà lại quan tâm đến sự sống chết của con mình? Đúng là khiến người tangạc nhiên. Ngoài cảm giác đắc chí tàn nhẫn, Đường Ca Nam còn cócảm giác nhục nhã vì mình đã có chút cảm động. Anh cảm thấy khó xử vì sự cảmđộng của mình, bờ đê tình cảm kiên cố bao nhiêu năm bỗng nhiên có lỗ hổng, tìnhcảm dào dạt trào vào, khiến anh không kịp trở tay. Nỗi oán hận sầu thương chônchặt bao nhiêu năm, đã lên men biến đổi mùi vị, đã biến dạng, mất đi dáng vẻvốn có của nó.
Anh thấy tâm trạng rối bời, trong lòng trào dâng biếtbao thứ không thể diễn tả bằng lời. Tuy ngoài mặt không biểu lộ cảm xúc gìnhưng nỗi đau dịu dàng và khoái cảm tàn nhẫn đang vật lộn trong lòng. Trongsuốt quá trình này, không phải anh giả vờ ngủ thì cố tỏ vẻ phong độ, im lặng từđầu đến cuối không nói một lời. Anh thấy mình đã đi qua một đoạn đường rất rấtdài, vô cùng cực nhọc mới đến được đến đích, nhưng lại quên mất dự định banđầu.
Nếu bạn muốn hỏi rốt cuộc anh và bố có thù hận gì thìcâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tin-don/1904084/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.