Chương trước
Chương sau
Edit: Sally

Thủy chính phu nghe vậy, lập tức lau khô nước mắt trên mặt, bước nhanh về phía nhi tử, “Tiếu nhi, trời lạnh như vậy ngươi ra đây làm cái gì, ngươi xem ngươi, mặc ít như vậy, nếu như cảm lạnh thì sao?”
Thủy Vận Vân nhìn thấy nhi tử chỉ xuyên một trường bào màu xanh nước biển, cũng nhăn mày, hướng tiểu thị phía sau nhi tử quở trách nói: “Ngọc nhi, ngươi chiếu cố công tử làm sao, còn không mau đi lấy thêm áo ấm cho công tử?”
Tiểu thị được kêu Ngọc nhi kia vội vã vâng một tiếng, lập tức xoay người chạy đi lấy áo ấm.
Thủy chính phu nắm tay con trai, đem hắn kéo vào trong nhà, đau lòng nói: “Ngươi xem ngươi này, đứa nhỏ này tại sao lại không yêu quý chính mình…”
Thủy Mặc Tiếu khuôn mặt thanh nhã mang theo mỉm cười thanh đạm: “Phụ thân, hài nhi không có chuyện gì.”
Thủy Vận Vân nhìn nhi tử, ánh mắt u ám nói: “Tiếu nhi, mẫu thân…”
Thủy gia chính phu thấy nàng nói chuyện, lập tức đem nhi tử ngăn phía sau, “Thê chủ đại nhân còn muốn dạy dỗ Tiếu nhi cái gì?”
Thủy Vận Vân mặt trầm xuống, “Ngươi…”
“Phụ thân.” Thủy Mặc Tiếu bình tĩnh nói, “Mẫu thân cũng không phải là mặc kệ hài nhi, ngươi trước chớ vội.”
Thủy gia chính phu nghe xong lời của con, đem mặt xoay qua một bên.
Thủy Mặc Tiếu nhìn mẫu thân nói: “Mẫu thân, hài nhi có mấy câu nói muốn cùng mẫu thân đàm luận, có thể không?”
Thủy Vận Vân gật gật đầu, “Được, chúng ta đến thư phòng rồi nói.”
Thủy Mặc Tiếu nhìn phụ thân một chút.
Thủy gia chính phu lập tức mở miệng: “Tiếu nhi đi đi, phụ thân không có chuyện gì.”
Thủy Mặc Tiếu gật gật đầu, theo mẫu thân cùng ly khai phòng khách.
Thủy gia chính phu nhìn theo hai người rời đi, cũng trở về chỗ ở của mình, vừa mới ngồi xuống, liền nghe thấy tiểu thị thiếp thân bên cạnh _ Bất nhi hỏi: “Chủ nhân, ngươi làm sao lại cùng gia chủ nháo vào lúc này a? Nếu như chọc giận gia chủ, như vậy công tử chỉ sợ càng thêm bất lợi.”
Hắn nghe xong, cười lạnh một tiếng, ý cầu khẩn trên mặt sớm đã biến mất không còn tăm tích, “Nếu như ta không phải lúc nào cũng nhắc nhở nàng, ngươi cho rằng nàng còn nhớ tới Tiếu nhi sao?”
Bất nhi kinh ngạc: “Ý của chủ tử là?”
“Ta không có năng lực sinhnữnhi cho nàng,nữnhi do những trắc phu thị phu khác sở sinh lại cùng ta không thân, muốn ngồi vững vàng vị trí Thủy gia chủ phu này, chỉ có thể gắt gao nắm chặt tâm nàng!” Thủy gia chính phu trầm mặt nói, “Nhưng muốn nắm chặt lòngnữnhân nói nghe thì dễ. Bây giờ ta già rồi, không giống những người trẻ tuổi kia, tự nhiên không thể đi đường này!”
Bất nhi hiểu rõ: “Ý của chủ tử là, nắm chặt tâm áy náy của gia chủ?”
Năm đó thời điểm chủ nhân mang thai công tử, gia chủ không để ý chủ nhân phản đối nạp thêm chất nhi của chủ phu (cha của Thủy Vận Vân) vào phủ, cũng chính là biểu đệ gia chủ làm trắc phu, không ngờ trắc phu này cư nhiên hạ dược vào thuốc bổ của chủ nhân, muốn chủ nhân một thi hai mệnh, âm mưu giành vị trí chính phu, may là chủ nhân mệnh đại, bảo vệ được một mạng hơn nữa bình an sinh ra công tử, nhưng vẫn tổn thương thân thể, từ đây không thể lại có thêm hài tử.
Vốn theo luật pháp Đại Chu, trắc phu mưu hại chính phu là nên dùng cực hình, nhưng chủ phu vì bảo vệ chất nhi của mình không tiếc lấy chết tương bức (đe dọa, tạo áp lực),gia chủ bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là tha cho tiện nhân kia một mạng.
Sau khi chủ phu bảo vệ chất nhi được một mạng, lại lo sợ chủ nhân sẽ đối với tiện nhân kia hạ độc thủ, thế nên đem người đuổi về quê nhà, chính mình cũng từ bỏ vinh hoa phú quý tại kinh thành, trở lại thủ hộ tiện nhân kia.
Gia chủ thâm tâm thẹn với chủ nhân, từng có một quãng thời gian không dám xuất hiện trước mặt chủ nhân, sau đó cũng là chủ nhân chủ động cùng nàng làm hòa.
Thủy gia chính phu cúi đầu nói: “Ta tại sao không thể sinh nàng rất rõ ràng, cái này cũng là nguyên nhân nhiều năm nay nàng trước sau như một bảo vệ vị trí chính phu của ta như vậy!”
Năm đó chỉ bằng vào tiện nhân kia là tuyệt đối không làm nên chuyện, Thủy Vận Vân cũng rất rõ ràng, nhưng người kia là cha của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không xử trí hắn!
Mặc dù nàng thật sự quyết tâm báo thù cho hắn, thân thể hắn cũng sẽ không thể tốt lên, tương lai nàng cũng oán hắn, đã như vậy, hắn hà tất cắn răng không buông, thâm minh đại nghĩa tha thứ nàng, sau đó làm cho nàng cả đời cảm thấy thấy thẹn đối với hắn, vĩnh viễn sẽ không dao động vị trí hắn ở Thủy gia, sẽ coi trọng Tiếu nhi gấp bội!
Hơn mười năm, mặc dù trắc phu trong phủ được sủng ái thế nào, sinh ra bao nhiêunữnhi đi nữa, địa vị của hắn cũng chưa từng bị dao động!
Bất nhi vẫn còn có chút lo lắng, “Chỉ là lần này chuyện của công tử…”
“Yên tâm, nàng dù thế nào đi nữa thì cũng là Tả tướng, bệ hạ dù muốn bảo vệ người tản lời đồn đãi kia, cũng sẽ không đối Tiếu nhi bất lợi.” Thủy gia chính phu nói, “Trước đây ta lo lắng bệ hạ sẽ vì lời đồn đãi này mà để Tiếu nhi vàocungphụng dưỡng, bây giờ bệ hạ nếu nói sẽ vì Tiếu nhi chỉ hôn, vậy thì sẽ không để cho Tiếu nhi tiếncung.”
Hơn nữa, lời đồn đãi này đối với Tiếu nhi cũng không phải hoàn toàn bất lợi.
Bây giờ ngoại trừ Cửuhoàngnữcó hi vọng trở thành tháinữnhất, cũng sắp nghênh thú nhi tử Thục gia, chính là Ninh Vương điện hạ, mà vị trí chính quân của Ninh Vương điện hạ vẫn bỏ trống, nếu như nàng đủ thông minh, nên biết phải làm sao!
Hắn không cónữnhi, Thủy gia này tương lai chung quy sẽ rơi vào tay những thứnữkia, mặc dù tương lai người kế thừa gia nghiệp sẽ ấn theo luật pháp phụng dưỡng hắn, nhưng không phải mình sinh, trước sau cũng không tốt được chỗ nào, cho nên Tiếu nhi là dựa vào duy nhất của hắn!
Tiếu nhi thuở nhỏ thông minh, lại được hắn dốc lòng giáo dục, nếu như thật sự có thể vào Ninh vương phủ, tương lai Ninh vương đăng quang, Tiếu nhi chính làhậucungchi chủ, khi đó hắn lo gì thu thập không được hai tiện nhân tại quê nhà kia!

Thư phòng Thủy gia
“Tiếu nhi có lời gì muốn cùng mẫu thân nói?” Thủy Vận Vân ngồi xuống liền mở miệng hỏi.
Thủy Mặc Tiếu lắc lắc đầu, “Hài nhi chỉ là không hi vọng mẫu thân và phụ thân nổi xung đột mà thôi.”
Thủy Vận Vân vui mừng cười nói: “Tiếu nhi, ngươi yên tâm, mẫu thân sẽ không trách cứ phụ thân ngươi.” Trò vặt của chính phu nàng sao lại không rõ chứ, chỉ là năm đó trước sau đều là nàng sai, mà hắn tuy nhiều lần dùng chuyện năm đó buộc nàng thỏa hiệp, nhưng cũng chưa từng quá đáng, nàng cũng tùy hắn.
“Hài nhi đa tạ mẫu thân.” Thủy Mặc Tiếu thi lễ một cái nói, “Mẫu thân cũng mệt mỏi, hài nhi liền không quấy rầy mẫu thân, xin được cáo lui trước.” Dứt lời, xoay người rời đi.
“Tiếu nhi!” Thủy Vận Vân gọi hắn lại, “Ngươi hi vọng lời đồn đãi này trở thành sự thật sao?”
Thủy Mặc Tiếu xoay người, dịu dàng cười nói: “Mẫu thân lời ấy là ý gì?”
Thủy Vận Vân nghiêm mặt nói: “Lời đồn đãi này đối với ngươi mà nói, cũng chưa chắc đều là chỗ hỏng.” Nàng trước đi thỉnh cầu bệ hạ chính yếu là thăm dò thánh ý, tuy rằng bệ hạ ý tứ đem việc này sống chết mặc bay, nhưng nàng cũng chưa chắc không thể mượn chuyện này giành thứ nàng muốn.
Thủy Mặc Tiếu suy nghĩ một chút, xa xôi nói, “Bây giờ Cửuhoàngnữcùng Ninh vương phân tranh, Chiêu Hiền quý quân xuất thân từ Thục gia, mà Cửuhoàngnữcũng sắp nghênh thú Thục gia trưởng tử, Hữu tướng đã cùng Cửuhoàngnữđứng cùng chiến tuyến, mà mẫu thân thân là Tả tướng, lại luôn luôn cùng Hữu tướng bất hòa, bây giờ chỉ có thể lựa chọn hướng về Ninh vương.”
Thủy Vận Vân nhìn nhi tử chính mình, thở dài thật sâu: “Nếu như Tiếu nhi lànữtử, Thủy gia ta tương lai thành tựu nhất định không thua gì Thục gia bây giờ!”
Nàng xuất thân tự nhiên không sánh được với Thục gia có Chiêu Hiền quý quân cùng Cửuhoàngnữchỗ dựa, nhưng cũng bởi vì nàng cùng quyền quý trong kinh thành không có quá nhiều liên lụy, năm năm trước, bệ hạ mới bỏ qua những đại thần khác xuất thân cao hơn, mà đưa nàng thăng liền hai cấp, ngồi lên vị trí Tả tướng.
Nàng rất rõ ràng, bệ hạ động tác này là vì để nàng ngăn Hữu tướng _ Thục Lam Phong, mà năm năm này, Tả tướng nàng làm việc cũng rất khiến bệ hạ thoả mãn.
Chỉ là người hướng chỗ cao mà đi, thủy hướng nơi thấp mà chảy, mỗi khi nhìn đám người Thục Lam Phong cùng Chiêu Hiền quý quân, Cửuhoàngnữdiễu võ dương oai, nàng đã nghĩ, nếu phía sau Thủy gia nàng cũng có một vị sủng quân, thành tựu chưa chắc sẽ thấp hơn Thục Lam Phong!
Nhưng mà khi đó, Tháinữchính quân sớm lập, hơn nữa sở sinhhoàngtônnữcũng rất được bệ hạ sủng ái, nàng liền có mấy phần do dự, tuy rằng mấy năm qua chính phu của nàng đem Tiếu nhi dạy dỗ rất tốt, nếu tiến vào Tháinữphủ, cũng chưa chắc không thể cùng Tháinữchính quân đấu một trận, mặc dù không thể trở thànhhậucungchi chủ, cũng nhất định có thể đứng vững gót chân.
Bây giờ Chiêu Hiền quý quân cũng không phải Phượnghậu, không phải cũng phong quang vô hạn?
Chỉ là nàng còn chưa quyết định, tháinữliền bị phế, trữ vị bỏ trống, Cửuhoàngnữnghênh thú Thục gia trưởng tử, nàng cũng biết cơ hội của nàng đến rồi, vốn muốn chờ qua một thời gian ngắn mới động thủ, bây giờ nàng có thể theo đông phong này mà đem Tiếu nhi đưa vào Ninh vương phủ.
Thủy Mặc Tiếu trầm ngâm một lát, nói: “Mẫu thân xác định bệ hạ hướng về Ninh vương sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.