Ngày kế sau khi lâm triều, Tả tướng _ Thủy Vận Vân dưới ánh mắt khác thường của mọi người, nổi giận đùng đùng hướng về Giao Thái điện – Ngự thư phòng cầu kiến Tuyên Vũ đế.
“Bệ hạ, xin làm chủ cho hạ thần!” Vừa vào Ngự thư phòng, Thủy Vận Vân lập tức quỳ xuống, khẩn cầu: “Trưởng tử của hạ thần bị người nói xấu như vậy, thỉnh bệ hạ hạ chỉ tra rõ việc này!”
Tuyên Vũ đế uống trà, vầng trán uy nghiêm trầm tĩnh: “Ái khanh đứng lên trước đi.”
“Bệ hạ, người sau lưng này không chỉ hãm hại tiểu nhi, còn cố ý giả truyền ý chỉ của bệ hạ!” Thủy Vận Vân nghĩa chính ngôn từ nói, “Nếu như không đem kẻ này bắt lại, nhất địnhhậuhoạn vô cùng!”
Tuyên Vũ đế híp híp mắt, “Ái khanh cho rằng một lời đồn đãi nho nhỏ liền có thể phá huỷ giang sơn Đại Chu ta hay sao?”
Thủy Vận Vân cả kinh, vội vã dập đầu nói: “Thần không dám, thần không dám…”
“Nếu không dám, vậy thì đứng lên đi!” Tuyên Vũ đế trầm giọng nói, “Ngươi là Tả tướng Đại Chu ta, vì một lời đồn đãi không thiết thực mà phạm sai lầm! Mất hết thể diện Đại Chu ta!”
Thủy Vận Vân tâm lo sợ mặt mày tát mét đứng dậy, cúi thấp đầu không nói.
Tuyên Vũ đế đặt ly trà xuống, nói: “Chuyện này trẫm đã điều tra xong, chỉ là mấy chuyện cười đùa của các công tử mà thôi, Tả tướng coi như đó là chuyện cười, nghe một chút liền có thể, không cần tốn nhiều tâm tư.”
Thủy Vận Vân sững sờ, ngẩng đầu kinh ngạc nói: “Bệ hạ, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-hau-cung-3000/1467673/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.