Địch Vũ Liễn vốn không muốn bỏ qua cho Vũ Văn Dật Thần, nhưng trôngthấy hắn trốn phía sau khung giấy, bộ dạng ngây thơ đáng thương hề hềcủa người nào đó đã phủ bụi trong trí nhớ lại hiện lên trong đầu. Nànglại nghĩ đến hắn nếu như thực có ý muốn chọi gì đấy lên người nàng, thếnào có thể đơn giản bị người phát hiện, lại thêm nhìn khay thức ăn trêntay hắn, càng nhìn càng có loại cảm giác thứ trong đó ăn hẳn rất ngon,đương vẫy gọi nàng đến ăn.
Vì vậy, Địch Vũ Liễn chép miệng một cái, chủ ý đã thay đổi. Hừ, nàngkhông muốn bỏ qua cho hắn, chỉ là nghi thức khao quân không thể trì hoãn quá lâu, thời gian còn dài, hết năm nay, nàng chính là hàng xóm của hắn rồi, sổ sách cứ nhớ kỹ trước!
“Tử Diệu!” Địch Vũ Liễn quay đầu lại gọi Phong Tử Diệu.
Phong Tử Diệu đương lúc cảm thán Vũ Văn Dật Thần quả nhiên là A Đấudanh bất hư truyền, bộ não có vấn đề, thì chợt nghe tiếng Liễn Vương gọi hắn. Hắn giục ngựa nhích về phía trước một chút, cho rằng chủ tử sẽ hạlệnh hoặc bắt, hoặc giết Vũ Văn Dật Thần, đang muốn khuyên can LiễnVương không nên vì vậy mà đắc tội cả tộc Vũ Văn, lại chuốc thêm địchnhân, lại nghe Địch Vũ Liễn nói: “Đi, đem thứ này nọ hắn thỉnh bảncung ăn cầm về cung, lấy làm ngọ thiện cho bản vương hôm nay dùng đi!Quên đi, không cần ngươi, đúng lúc Bích Tiêu các nàng ở đây, để các nàng đi lấy được rồi.” Nàng liếc qua hai vị thị nử.
“…” Trong lúc nhất thời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-kho-phu-quan/2035375/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.