- Lão Đại cô cứ nói. - tay rót trà ông mỉm cười nhìn cô gái “vàng” trước mặt.
- 2 hôm trước Hắc Long bị mất một lô vũ khí lớn. Được biết kẻ đánh cắp chúng sẽ vận chuyển tất cả số vũ khí đó theo đường bộ, men theo khu vực rừng thưa ở Thừa Thiên-Huế. Chúng tôi biết chỗ đó là nơi khai thác vàng hợp pháp của Trương gia, nên hôm nay tôi đích thân đến đây mong Trương lão gia cho phép người của tôi được lưu hành ở khu vực đó để dành lại lô hàng. - nó nhìn thẳng vào đôi mắt nâu của ông, không ngần ngại, thẳng thắn và gọn lẹ. Đây là mục đích nó tới đây.
- Haha... Được chứ. Người cứ tùy ý sử dụng. - ông bật cười. - tuy nhiên tôi có thể được biết lô vũ khí đó sẽ chuyển về đâu không?
- Trung Quốc. - nó cũng mỉm cười trả lời. Nhìn điệu bộ nó rất thong thả, đang thoải mái nói chuyện với “cha chồng tương lai” của mình.
- Ồ... vậy thì phải qua 2 cánh rừng thưa mới có thể sang được biên giới bên kia. Khoảng cách giữa chúng rất xa và được chia ra bởi một con sông lớn, phải dùng tàu vì sông rất sâu. - ông nhâm nhi ly trà hoa nhài đang còn bốc khói gật gù bàn chuyện với nó.
- Sao? 2 cánh rừng thưa? Tôi tưởng chỉ có một chứ. - Mẹ kiếp, lại tính toán sai. Trước giờ nó không quan tâm chuyện nhà cửa, ruộng đất gì gì đó của đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-cua-hac-dao/2160441/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.