Từ lúc lên xe họ vẫn cứ im lặng, không rộn rã ồn ào như thường ngày, kể cả thở cũng chẳng dám thở mạnh. Là vì ngại hay chăng là họ không có gì để nói với nhau? Còn nó vẫn cứ ngồi đó, không nói cũng không nhìn bất cứ ai. Nó ghét phải giải thích. Nó vẫn vậy, ngoài mặt lúc nào nó cũng tỏ vẻ thờ ơ, không quan tâm với tất cả nhưng trong lòng cũng khó chịu lắm, khó chịu vì ánh mắt săm soi của hắn và Rey lúc nào cũng chiếu thẳng vào nó mà không phải là cái đám người loi nhoi kia.
Đoàn xe rẽ vào một con đường lớn nằm ở ngoại ô thành phố. Trải dọc đoạn đường là hàng cây xanh được chăm chút tỉ mỉ, kỳ công. Càng tiến vào sâu bên trong không khí càng thêm thoáng đãng, nó ra lệnh mở cửa sổ tham lam hít lấy bầu không khí trong lành. Gió nhẹ đưa, mùi oải hương tỏa ra thơm ngát cả chiếc xe, nó thoải mái ngả người ra sau, mắt nhắm hờ tận hưởng cái tươi mát ở nơi đây. Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại ở một ngôi biệt thự xây theo kiểu Pháp đúng chất sa hoa, quý tộc. Và tất nhiên đã đến lúc chuyện gì đến cũng sẽ đến, chuyện gì nên biết cũng phải biết.
Khi mọi người đã tập trung đầy đủ ở thư phòng của nó. (nhà này với ngôi nhà nó ở chung với 2 anh của nó là khác. ngôi biệt thự này nó chỉ đến khi nó mệt mỏi, cần yên tĩnh để điều chế thuốc hay làm ra một loại vũ khí mới) hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-cua-hac-dao/2160439/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.