----- Chiều ngày hôm sau -----
- Oa...cuối cùng cũng được về nhà... - Thiên Long uể ỏa vươn vai, thững lững đi xuống nhà bếp.
Hóa đá...
- Đói chết đi được... - ông Gia Viễn thở dài tay xoa xoa cái bụng.
- Hừ... hôm qua chú mài hết bữa tiệc của người ta rồi giờ còn than đói... - Kio khinh khỉnh liếc ông chú có một không hai của mình...
Mọi người đằng sau cũng bụm miệng cười hùa theo chọc ông, chỉ riêng nó thì vẫn im lặng, Peter thì xấu hổ rủa thầm...
“ Thật mất mặt mà... Chúng ta không giống cha con chút nào...”
- Nhưng mà thật là đói lắm rồi... - hắn lên tiếng mặt mày ủ rủ. Cũng tại hắn chỉ lo đấu mắt giành vợ với cái tên khốn nạn kia nên vẫn chưa “hấp thụ” được cái gì vào bụng.
Thế rồi mọi người hướng tới nhà bếp yêu dấu, chưa gì đã thấy Thiên Long sững người đứng đó. Bước thêm hai bước mọi người chết sững trước cảnh tượng hùng vĩ này.
- Chuyện gì? - giọng nói băng lãnh của nó thốt ra làm mọi người hít phải một ngụm khí lạnh.
Trước mắt là khung cảnh ngổn ngang của chén dĩa, dưới sàn tràn ngập những mảnh vỡ. Nồi niêu...cái nào không cháy đen thì cũng bị lủng một lỗ. Đồ ăn vương vãi từ thành bếp cho đến sàn nhà. Tường thì hỗn tạp màu sắc. Giá chén chỉ còn lại vài ba cái chén nhỏ.
Nhà bếp tan hoang. Người làm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-cua-hac-dao/2160377/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.