Asisư, nàng hận ta như thế sao, bỏ đi không một lời từ biệt, cũng không nhìn ta một lần.
Asisư, nàng ở đâu? Ta cho phép nàng đi sao?
Ta lồng lộn lên, điên cuồng cho người tìm kiếm. Asisư không thể tự trốn thoát, chắc chắn có người tiếp tay. Thế là ta bắt hết bọn người Ai Cập đang lẩn trốn ngoài bìa rừng. Điều ta không ngờ chính là mẫu hậu cùng Mitamun lại tiếp tay cho Asisư bỏ trốn.
Mẫu hậu không trả lời, còn Mitamun lại hỏi ta: “Anh có xứng đáng với Asisư không? Vả lại Asisư cũng sẽ không bao giờ chấp nhận người phản bội nàng ấy!”
Ta đau đớn, tim siết chặt lại, đầu óc hơi choáng váng.
Sao ta lại quên chứ, mẫu hậu là mẫu hậu, Asisư lại hoàn toàn khác. Nàng không lệ thuộc vào ai, nàng là chính nàng, mạnh mẽ quyết đoán.
Ta đem từng người thân cận bên cạnh nàng ra uy hiếp, dùng kiếm đâm Shouta nàng mới chịu xuất hiện. Khi thấy nàng lẻ loi đứng trên bức tường thành lộng gió, trái tim ta đau đến nhường nào.
Ta đau khổ như thế, nàng không chịu lộ mặt, thế nhưng ta đụng đến cận thần của nàng, nàng lại xuất hiện. Asisư, bọn họ quan trọng đến vậy sao? Quan trọng hơn cả ta sao?
Nàng muốn ta thả người, ta đồng ý thả.
Nàng nhìn ta bằng ánh mắt khinh bỉ, ta cũng mặc.
Ta làm mọi cách để giữ nàng ở lại, ta không cần biết nàng muốn ở lại hay không, nhưng ta biết một khi đã đi rồi ta sẽ mất nàng vĩnh viễn, nàng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105092/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.