Asisư thức dậy, nhìn ta bằng ánh mắt ghét bỏ, sau đó nhìn bà Mura đang đứng bên giường bê thau rửa mặt cho nàng bằng ánh mắt đáng thương. Nàng trừng mắt nhìn ta, điệu bộ tức giận giật phăng áo xuống, lộ ra mấy vết cắn xanh xanh tím tím trên cổ và vai, lớn giọng tố cáo:
- Hắn nhai ta.
Nàng vừa nói vừa đạp ta vài cái, sau đó mềm oặt người xuống, tay ôm bụng kêu đau. Dù sắt đá thế nào ta cũng không khỏi mắc cỡ, trước mặt bao nhiêu người…. Bà Mura vội cúi đầu xuống, mấy thị nữ phía sau cũng không ngoại lệ, miệng cười khúc khích. Ta thở dài bất lực, dùng tay xoa bụng cho nàng. Asisư khẽ hừ hừ vài tiếng tỏ vẻ bất mãn nhưng đã chịu nằm yên, lát sau ngủ thiếp đi.
Nhìn dấu vết còn lưu lại trên giường, ta vui vẻ suốt cả ngày hôm đó. Asisư, vợ yêu của ta…
Bắt đầu từ đó ta rất thích cười, Asisư làm gì ta cũng cười, nhìn nàng ngẩn người cũng thấy vui trong lòng. Ta bỏ ngoài tai lời của Kirke, cố chấp tiếp tục giữ bùa chú trên người nàng. Ta sợ, nếu Asisư tỉnh lại, nàng sẽ rời xa ta, không muốn bên cạnh ta nữa.
Sống một cuộc sống không có nàng, ta thà chết.
Hàng ngày sau khi tan triều về ta vội trở về phòng, yêu thương ôm Asisư vào lòng, ngồi ăn cùng nàng, sau đó dắt nàng đi ngắm cảnh cho khuây khỏa. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì Carol trở lại, gián điệp của ta ở Ai Cập bắt được Carol, đem nàng đến Hitaito.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105091/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.