GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY
Trình Khiêm giải quyết việc lần này rất tốt, ông Trình hài lòng, song gặp phải những chuyện cụt hứng như vậy thì chẳng vui vẻ gì cho cam.
Huống hồ ở nhà vẫn còn một nhân vật tên là Tố Tỷ, bà nghe tin Ngô gia đến là lại không kìm được nước mắt. Sau khi ly hôn với Ngô nhị lang, bà liền ăn chay niệm Phật, cất hết áo quần sặc sỡ, dẹp cả trang sức. Vì gần đây cháu ngoại ra đời, bà mới thay một lượt đồ mới, áo ngắn màu cam, váy thêu, áo ngoài thêu hồng tím quấn cành trên vải chìm hoa văn hình sen, trên tóc hiếm lắm mới cài trâm rũ bằng vàng, đóa hoa lụa đính lệch.
Vốn đang vui vẻ bàn chuyện với bà Lâm: “Phải đặt tên cho đại tỷ rồi.” Mọi người đều hy vọng đấy là con trai nên đã nghĩ sẵn một đống tên nam, nhưng đứa bé lại là con gái, đương nhiên phải nghĩ lại tên.
Lâm lão an nhân lại chẳng nghĩ đến chuyện này, cau mày đáp: “Tối nói với cha con, để ông ấy lo chuyện đấy.”
Đương lúc chuyện trò thì ngoài cửa báo lại rằng có người nhà họ Ngô đến quậy, Trình Tố Tỷ ngồi mà bồn chồn mãi, bà Lâm thấy được bèn mắng cho: “Con chả khá lên được tý nào!”
Trình Tố Tỷ nói: “Ngày vui thế này, bọn họ cũng khó khăn, thôi thì cho vài xâu tiền rồi đuổi đi là được.”
Khiến Lâm lão an nhân điên lên, đánh bà mấy cái: “Con cứng rắn một chút được không?!” Thấy Tố Tỷ sắp khóc, Lâm lão an nhân lại xìu xuống, “Chuyện này chả đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho/47589/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.