Đến khoảng chừng ngày thứ 5, các vết thương đã chống hồi phục. Việc đi lại đối với cô đã không còn khó khăn nữa.
Mà Hoắc Thừa Cảnh đêm nào cũng rất kiên nhẫn bôi thuốc ở đôi chân. Vết thương khỏi thì người đàn ông lại bôi thuốc chống để lại sẹo. Khiến cô không khỏi sinh ra cảm giác ảo tưởng.
Chẳng lẽ định đợi cô khỏi thì Hoắc Thừa Cảnh lại bắt hầu hành hạ?
Nhưng rất nhanh suy nghĩ đó liền biến mất, Hoắc Thừa Cảnh đã bảo sẽ cho cô tự do. Cô phải có niềm tin ở ông chủ của mình chứ.
Khi vết thương thật sự khỏi thì cũng sát ngày về. Bởi vì Hữu Quyên chỉ có vỏn vẹn vài bộ đồ. Nên việc thu dọn với cô không quá khó khăn. Nhưng đến lúc cô gom đồ, Hoắc Thừa Cảnh lại ra lệnh vứt hết đống đồ đó đi.
Người đàn ông liền dắt cô đến một nơi trông khá sang trọng. Trong sự hiểu biết hạn hẹp, cô chẳng hề biết đây là nơi nào.
Sự tò mò hiện lên trong đáy mắt khi bước vào nơi đây. Hàng loạt những bộ đồ trang trọng được trưng bày, hầu như kiểu dáng nào cũng có.
Hoắc Thừa Cảnh từ đầu đến cuối không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn biểu cảm như được khám phá một chân trời mới của cô.
Trước đó người đàn ông không nghĩ rằng việc mua cô lại có thể khiến hắn bắt đầu biết quan tâm một người như thế.
Hoắc Thừa Cảnh cũng không hề biết rằng Hữu Quyên lại được nuôi nhốt như con thú, chỉ chờ đến ngày bán đi. Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-duoc-mua-gia-tren-troi-cua-hoac-thieu/3472155/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.