Theo lời bác sĩ báo cáo, từ lúc rơi vào giấc ngủ Hữu Quyên chưa yên ổn được khi nào.
Cứ cách một đoạn thời gian thì lại chập chờn tỉnh giấc không ngừng khóc lóc. Bất quá đành phải cho một lượng ít thuốc mê cho vào thuốc. Sau khi uống xong mới miễn cưỡng rơi vào giấc ngủ.
Hoắc Thừa Cảnh lại gần giường, lặng nhìn gương mặt nhỏ đang rơi vào giấc ngủ. Hàng lông mi vẫn còn ươn ướt chưa khô.
Người đàn ông cũng không nghĩ đến việc, nhìn cô trông bộ dạng hiện giờ hắn lại đau lòng như vậy.
Hoắc Thừa Cảnh đứng dậy, rồi lại đi qua đi lại. Căn phòng toàn mùi thuốc, yên tĩnh đến lạ. Khắp người Hữu Quyên đầy những vết băng bó.
Hắn lại bất lực ngồi dựa vào ghế, không thể ngủ được. Vẫn nhìn chằm chằm vào người đang nằm. Cứ như thế hàng giờ đồng hồ trôi qua đến tận sáng.
Người trên giường vẫn đang ngủ.
Cho đến khi nghe tiếng gõ cửa, hắn mới cau mày đi ra ngoài.
“Ông Dupont mời ngài dùng bữa, cả đêm qua ngài vẫn chưa ăn gì rồi.”
Chước Vũ trông ông chủ bộ dạng mệt mỏi, hai quầng mắt thâm lại. Biết là không thể nói gì để người đàn ông rời đi. Chỉ duy có việc nể mặt chủ gia tộc thì may ra.
Từ hôm qua sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, rồi đến khi bắt đầu buổi lễ. Hoắc Thừa Cảnh chỉ nghĩ đến việc làm sao để kết thúc nhanh nhất. Sau đó lại trở ra tìm nữ hầu kia.
Hoắc Thừa Cảnh nghe đến đây thì cũng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-duoc-mua-gia-tren-troi-cua-hoac-thieu/3457685/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.