Đèn trong phòng Hoắc Thừa Cảnh có cảm ứng, tắt tự lúc nào.
Trong bóng đêm, Hoắc Thừa Cảnh càng như con hổ đói bộc phát thú tính, ngón tay thon dài linh hoạt di chuyển nhẹ nhàng, chạm đến da thịt lại như muốn kích thích. Len lỏi xâm nhập vào nơi yếu ớt nhất của người con gái.
Đôi môi người đàn ông chạm lên những giọt nước mắt, lại khẽ liếm khô. Dần dà di chuyển sự đê mê xuống hõm cổ nhỏ nhắn không ngừng cắn, đọng lại đầy những dấu vết hồng.
Đến khi cảm nhận nơi tư mật bị xâm nhập, Cửu mới chóng thức tỉnh. Cả người như có luồng điện bao trùm khiến thân thể run lên từng đợt. bàn tay muốn tìm điểm tựa siết lên tấm ga giường, nhưng rồi chỉ ngưng lại vì sự đau nhói của vết thương như nhắc nhở. Bất lực cắn môi ngăn thứ âm thanh gì đó muốn thoát ra khỏi vòm họng.
“Cửu?”
“Xấu thật đấy.”
Hoắc Thừa Cảnh cất giọng, thanh âm khàn khàn mà trầm thấp đến mê người, chính giọng nói cũng không giấu nổi dục vọng đang sục sôi trong lòng hắn.
Hắn thừa biết Cửu không có tên, đây chẳng qua cũng chỉ là từ tạo ra cho mọi người dễ dàng gọi. với thân phận nhỏ bé như cô, hắn nắm trong tay muốn làm gì chẳng được.
Nói là vậy, nhưng bản thân hắn cũng dần bị ảnh hưởng bởi cô.
Cửu bị gọi, gương mặt nhỏ ngơ ra, đôi môi ngưng cắn, lập tức chút lý trí sót lại muốn thoát ra. Nhưng rồi bị hắn nhận thấy, đôi môi lần nữa bị bao phủ bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-duoc-mua-gia-tren-troi-cua-hoac-thieu/3420377/chuong-37.html