Tuy nói là ở phòng hắn, nhưng sáng nào Cửu cũng trở về làm việc. Điều đó khiến đám người hầu bắt đầu bàn tán, số ít càng không nể nang.
Xem ra cũng chỉ là công cụ làm giường cho Hoắc thiếu, chứ làm sao có chuyện một người hầu mà lọt mắt người danh phận cao thượng như Hoắc Thừa Cảnh chứ.
Cũng từ đó, thái độ đối xử dần trở nên coi thường như cũ. Nếu lúc trước Dương Tầm Mai bắt cô làm việc nặng nhọc, quá sức một người hầu. Thì giờ đám người này dần đùn đẩy các công việc nặng của bọn họ cho cô.
Cửu không dám làm trái ý. Một chút chống đối lại càng không.
Quản gia Thịnh quan sát từ xa không khỏi cau mày. Nữ nhân này quá yếu đuối, để cho ông chủ vui chơi thì còn được. Còn để lâu dài, thật sự rất khó.
Nhưng bọn họ không thể hiểu được. Một người ngay cả tên còn không có, như công cụ buôn bán, sự tự do lại là thứ quá xa vời. Chỉ cần làm phật ý, sỉ vả hay đòn roi đều đã là thứ chịu đến quen. Tính mạng, lại càng là thứ không đến nhắc tới.
Hôm nay là ngày phát lương cho hầu hết người làm. Người nào người nấy cũng vui vẻ nhận tiền. Duy có Cửu là không có.
Cửu nhìn dì Hạnh cầm phong bì tương đối dày, trên gương mặt già nua khá rạng rỡ, vừa cười vừa nói.
“Chỉ còn hai tháng nữa là dì cũng kết thúc làm việc ở đây, có thể cầm theo số tiền này về nhà rồi.”
Cửu nhìn dì Hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-duoc-mua-gia-tren-troi-cua-hoac-thieu/3420375/chuong-35.html